ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 285

ông hạ sĩ cảnh sát rồi quay ra ngay để gọi Bill vào. Bill bước vội qua mặt
Potts, tiến vào văn phòng của Knuckey.

“Vernon!” Bill lên tiếng ngay khi cánh cửa vừa đóng lại. “Tôi không biết

chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi yêu cầu anh trả cháu gái tôi về với mẹ nó,
ngay bây giờ. Làm sao các anh lôi nó đi như vậy được! Nó còn chưa được
bốn tuổi, trời đất ơi.” Bill hơ tay về phía trước đồn. “Chuyện nhà
Roennfeldt rất buồn, nhưng Septimus Potts không thể cướp lấy cháu gái tôi
để bù đắp lại.”

“Bill,” viên hạ sĩ lên tiếng, “Tôi biết giờ chuyện rất khó khăn…”

“Biết gì mà biết! Có là chuyện gì đi nữa thì cũng đã rối tung lên, chẳng

qua cũng chỉ vì lời nói của người đàn bà loạn trí đã mấy năm.”

“Làm một chút brandy rồi…”

“Tôi không cần brandy gì cả! Tôi cần một chút lý lẽ ở đây, nếu anh

không phiền. Kể từ khi nào mà anh có quyền tống giam người ta chỉ với lời
buộc tội vô căn cứ của… của một người điên?”

Knuckey ngồi xuống bàn, vân vê cây viết trên đầu ngón tay. “Nếu anh

ám chỉ Hannah Roennfeldt thì thực ra cô ấy chưa hề có một lời buộc tội
Tom. Bluey Smart mới là người khơi chuyện – chính anh ta nhận ra cái lục
lạc.” Knuckey dừng lại. “Isabel chưa hề nói tiếng nào. Không chịu mở
miệng.” Viên cảnh sát nhìn cây viết đang xoay trên tay, rồi tiếp, “Anh
không thấy như vậy thật lạ lùng sao, nếu mọi chuyện chỉ là một sự nhầm
lẫn?”

“Thì rõ là nó bị sốc, tự dưng lại bị bắt con như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.