ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 301

Dãy phòng giam ở phía sau đồn cảnh sát xưa nay chỉ phải giam mấy tay

say xỉn cho tới khi giã rượu, hoặc giam mấy tay chồng vũ phu, chờ bình
tĩnh lại và hứa hẹn sẽ không nổi nóng giơ nắm đấm lên nữa. Cảnh sát trực
còn có khi không thèm khóa cửa nhà giam. Có khi, nếu là người quen biết,
trong một ca trực dài buồn tẻ thì còn được thả ra làm vài ván bài trong văn
phòng. Đương nhiên là phải hứa không được bỏ trốn.

Hôm đó Harry Garstone đặc biệt phấn khích. Cuối cùng cũng có một tên

tội phạm nghiêm trọng. Anh ta vẫn còn càm ràm về chuyện một năm trước
đây người ta giải Bob Hintching từ Karridale đến dugns ngay hôm anh ta
nghỉ trực. Tay đó từ khi trở về từ Gallipoli đã loạn trí, trong cơn giận dữ đã
cầm dao phay xông vào người anh trai ở nông trại bên cạnh, chỉ vì tranh
chấp thừa kế. Bob Hitching cuối cùng bị phạt tử hình treo cổ. Vậy nên giờ
đây Garstone rất thích thú với các thể loại thủ tục. Anh ta rút ra cuốn sổ
quy định, kiểm tra tới lui để chắc chắn đúng thủ tục.

Khi Ralph hỏi Tom, viên cảnh sát làm đủ lệ bộ tra cứu sách vở, chậc

lưỡi, rồi chu má hết bên này đến bên khác, miệng bạnh như cái khe thùng
thư. “Xin lỗi thuyền trưởng Addicott. Tôi ước chi có thể cho bác vào nhưng
trong này có nói…

“Đừng có mà bày trò khỉ với tôi, Harry Garstone à, coi chừng tôi mách

lại với má cậu đó.”

“Quy định rất cụ thể, và…”

Các bức tường ở đồn cảnh sát rất là mỏng, giọng Vernon Knuckey cắt

ngang lời Garstone. Thường Knuckey chẳng thèm đứng dậy khi phải can
thiệp những chuyện như vậy. “Đừng làm bộ nữa Garstone. Trong nhà giam
là cái anh gác đèn, có phải Ned Kelly

[1]

gì hả. Để ông ấy vào đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.