ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 329

“Nói vớ vẩn, anh biết rõ vậy mà! Giở anh phải đứng dậy và làm gì đó!

Lạy Chúa, anh tỉnh lại đi chứ!”

“Vậy bác nghĩ cháu nên làm gì hả bác Ralph?”

“Tôi khuyên cậu nên nói ra sự thật, có là gì đi nữa cũng nói ra. Nói dối

chỉ có dẫn tới tai họa thôi.”

“Nhưng đôi khi nói thật cũng chỉ có vậy... Người ta chỉ chịu được tới

chừng đó, bác Ralph à. Lạy Chúa, hơn ai hết cháu hiểu điều đó. Izzy là một
cô gái hạnh phúc, bình thường trước khi dính đến cháu. Những chuyện này
hẳn đã không xảy ra nếu cô ấy không phải ra Janus. Cô ấy cứ nghĩ Janus là
thiên đường. Cô ấy không biết cái gì đang chờ mình. Đáng ra cháu đừng
bao giờ để cô ấy ra đảo.”

“Isabel đâu phải là đứa bé.”

Anh nhìn người hoa tiêu, lựa chọn những lời tiếp theo. “Ralph à, cháu

đáng phải bị như vậy. Cuối cùng phải đền tội.” Anh thở dài, nhìn lên mạng
nhện nơi góc nhà giam, mấy con ruồi dính lơ lửng trên đó như mấy món đồ
trang trí Giáng Sinh bị bỏ quên. “Đáng ra cháu đã chết từ nhiều năm trước.
Có Chúa mới biết, cháu đã tránh đạn, tránh lưỡi lê cả hàng trăm lần. Cháu
đang sống nhờ đời của người khác.” Anh nuốt khan. “Izzy không có Lucy
đã đủ khổ rồi. Cô ấy sẽ không chịu được... Ralph, đây là điều duy nhất cháu
có thể làm cho cô ấy. Cháu chỉ có thể bù đắp đến vậy thôi.”

***

“Không đúng mà.” Đứa nhỏ cứ lặp đi lặp lại mấy từ đó, không phải bằng

giọng rên rỉ mà như đang cầu viện đến lý lẽ. Gương mặt nó giống với một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.