ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 375

Khi Hannah còn ở trong bếp và Gwen đã đi ra ngoài, con bé trở về

phòng. Nó nhìn mình. Nó cẩn thận cài khuy giày sandal. Nó lấy một cái túi
nhỏ, bỏ vào đó bức tranh vẽ hải đăng có má, có ba, có Lulu. Thêm vào một
quả táo mà hồi sáng cô đó cho nữa, thêm cả mấy cái kẹp phơi áo nó vẫn
dùng làm búp bê chơi.

Nó cẩn thận đóng cửa sau rồi tìm quanh hàng giậu sau vườn, tới khi tìm

ra một lỗ hẹp chỉ vừa rộng để chui qua. Nó thấy má nó ở ngoài công viên.
Nó sẽ tới đó. Nó sẽ gặp má. Rồi hai người sẽ đi tìm ba. Rồi họ sẽ đi về nhà.

Con bé bắt đầu đi khi trời đã về chiều. Mặt trời đang lặn dần nơi góc trời

và bóng cây đổ như kéo dài ra mãi.

Con bé chui sục sạo qua hàng giậu, kéo lê cái túi xách trên mặt đất khi

nó đi qua những bụi cây thấp đằng sau nhà. Âm thanh ở đây thật khác so
với ở trên Janus. Nhiều chim quá, chúng gọi nhau ríu rít. Nó cứ đi thơ thẩn,
những bụi cây dày hơn và xanh hơn. Nó không sợ mấy con thằn lằn bóng
da đen, đầy vẩy thoắt ẩn thoắt hiện dưới mấy bụi cây. Thằn lằn bóng không
cắn, nó biết mà. Nhưng nó không hề biết rằng, khác với Janus, nơi đây thằn
lằn bóng không phải là loài duy nhất có màu đen da trơn. Nó chưa bao giờ
phải học phép phân biệt vô cùng quan trọng giữa thằn lằn có chân và không
có chân. Con bé chưa bao giờ nhìn thấy rắn.

***

Khi con bé đến công viên, ánh nắng đang dần tắt. Nó chạy đến băng ghế

nhưng không thấy má nó đâu. Nó kéo lê theo chiếc túi, ngồi đó, nhìn không
gian trống trải xung quanh. Nó bỏ tay vào túi, lấy ra trái táo đã bị dập sau
chuyến đi, rồi cắn một miếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.