ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 413

“Thì còn gì nữa đâu? Mình là vợ tôi mà Isabel.”

“Ý mình là mình luôn ở bên em…”

“Ý tôi là tôi đã hứa đi trọn đời với mình. Tôi vẫn muốn vậy, Izz à. Khó

khăn lắm tôi mới học được rằng muốn có tương lai thì ta phải biết từ bỏ
chuyện muốn thay đổi quá khứ.”

Cô quay đi, bứt thêm đoạn cây kim ngân trên tường. “Rồi ta sẽ làm gì?

Sẽ sống ra sao? Em không thể cứ nhìn mình và hận mình vì những chuyện
mình đã làm. Em thấy tủi nhục lắm.”

“Mình không làm vậy cũng được mà.”

“Đã tan tành cả rồi. Không thể nào sửa chữa được nữa.”

Tom đặt tay lên tay cô. “Ta đã sửa hết sức mình rồi. Ta chỉ có thể làm tới

đó. Ta phải sống với thực tại.”

Cô thơ thẩn đi trên lối đi cạnh bãi cỏ, để Tom trên ghế. Đi một vòng

quanh bãi cỏ, cô trở lại. “Em không thể quay lại Partageuse. Em không còn
thuộc về nơi đó nữa.” Cô lắc đầu, nhìn mây trôi. “Giờ đây em không biết
mình thuộc về nơi nào nữa.”

Tom đứng dậy, đặt tay lên cánh tay cô. “Mình ở cùng tôi, Izz à. Không

cần biết là ở đâu.”

“Vẫn đúng vậy sao Tom?”

Cô cầm lấy dây kim ngân, lơ đãng vuốt ve mặt lá. Tom ngắt đám hoa

mượt mà trên đó. “Hồi còn nhỏ tôi vẫn hay ăn hoa này. Mình có vậy
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.