ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 43

Khi Bluey dẫn Tom đi xem khắp thuyền, người hoa tiêu già cũng đi kiểm

tra lại lần cuối. Ông lấy mảnh vải cờ cũ chùi một đường trên tấm kính bị
nước biển ăn, rồi gọi với theo. “Dây nhợ xong hết rồi. Chuẩn bị khởi hành
nào.” Nói rồi ông mở van tiết lưu, bẻ lái, vừa làm vừa lẩm bẩm nói chuyện
với con tàu. “Xong rồi gái già à, lên đường thôi.”

Tom nhìn bản đồ trên bàn điều khiển. Ngay cả khi vẽ theo tỷ lệ bản đồ

đó, Janus cũng chỉ là một cái chấm trên vũng cạn xa bờ. Anh dán mắt vào
đại dương bao la phía trước, hít đầy lồng ngực vị biển mặn chát, không
ngoái đầu lại, sợ nhìn thấy bờ sẽ khiến mình đổi ý.

Nhiều giờ lần lượt trôi qua, dưới chân họ nước càng sâu hơn, nước biển

trở màu, giờ đây cảm tưởng như một khối rắn. Thỉnh thoảng, Ralph lại chỉ
ra thứ gì đó hay ho – một con đại bàng biển, một đàn cá heo đang đùa giỡn
trước mũi thuyền. Có lúc họ thấy cả ống khói của tàu thủy hơi nước lượn lờ
phía chân trời. Lâu lâu Bluey lại trồi lên từ buồng bếp, mang theo trà đựng
trong mấy cái cốc sắt tráng men sứt mẻ. Ralph kể cho Tom nghe về những
cơn bão ác nghiệt, những chuyện kinh hoàng trên các hải đăng dọc theo bờ
biển vùng đó. Tom cũng kể lại chút ít về cuộc sống ở vịnh Byron và ở đảo
Maatsuyker, cách đó hàng ngàn dặm về phía đông.

“Nếu anh chịu nổi Maatsuyker chắc cũng có hy vọng ở Janus. Biết đâu

đó,” Ralph nói, rồi nhìn đồng hồ. “Sao không tranh thủ chợp mắt một chút?
Vẫn còn xa lắm con trai à.”

Khi Tom trở ra từ giường tầng phía dưới, Bluey đang thì thầm gì đó với

Ralph, khiến lão lắc đầu.

“Cháu chỉ muốn biết có thật không thôi. Hỏi thôi thì có sao đâu?” Bluey

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.