ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 75

chảy. Ở đây Isabel sẽ cần gì? Khi chuyến tiếp tế cuối cùng quay lại anh đặt
mua sơn để quét lại phòng ốc; một chiếc gương soi đặt trên bàn phấn; mấy
cái khăn tắm mới, cả khăn trải bàn nữa; rồi cả mấy tờ in bản nhạc cho chiếc
dương cầm cũ kỹ – anh chưa bao giờ đụng vào nhưng anh biết Isabel thích
chơi đàn. Anh hơi ngập ngừng rồi viết thêm vào danh sách mua hàng mấy
tấm ra trải giường, hai chiếc gối và một chiếc chăn lông vịt.

Rồi cũng tới ngày thuyền ra đón Tom về đất liền. Neville Whittnish bước

lên cầu tàu, sẵn sàng đổi gác cho anh.

“Mọi thứ đâu vào đó chứ?”

“Mong là vậy,” Tom đáp.

Sau khi xem qua, Whittnish nói, “Anh biết cách đối đãi với ngọn đèn.

Tôi chỉ nói vậy thôi.”

“Cảm ơn,” Tom đáp, cảm thấy xúc động thực sự trước lời khen đó.

“Sẵn sàng chưa?” Ralph hỏi khi thuyền chuẩn bị tháo dây.

“Có Chúa mới biết,” Tom trả lời.

“Trước giờ chưa nghe câu nào thực lòng hơn vậy.” Ralph quay nhìn về

đường chân trời. “Đi nào, người đẹp ơi, tới giờ đưa Đại úy Sherbourne, hai
lần Huy chương Chữ thập về với người trong mộng.”

Ralph nói về con thuyền như cách Whittnish nói về ngọn đèn – như

những sinh vật thật sự, gần gũi với họ. Đều là những thứ mà một người đàn
ông có thể đem lòng yêu mến, Tom nghĩ thầm. Anh mải nhìn tháp đèn.
Cuộc sống rồi sẽ thay đổi hoàn toàn khi anh thấy tháp đèn lần tới. Tự dưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.