ÁNH DƯƠNG SOI LỐI
Khâm Điểm Phế Sài
www.dtv-ebook.com
Chương 5
Khương Mẫn chen ra từ đám đông, đứa bé bị lạc cũng khiến lòng bà tự
trách.
"Mọi người cùng giúp nhau đi tìm xem." Bà nói với những người xung
quanh, "Chứ lát nữa trời mưa xuống, khó tìm lắm."
Hứa Liên Nhã gạt mấy sợi tóc mái lưa thưa ra sau, cũng lấy lại vài phần
trấn tĩnh, cô phải tỉnh táo lại.
"Con gái tôi sẽ không chạy khắp nơi một mình, chắc có lẽ đã đi với ai đó
rồi."
Ông cụ nhận giúp Hứa Liên Nhã, đứng ra đại diện nói: "Đứa bé tên gì?
Dáng dấp thế nào mặc quần áo gì?"
"A Dương, Hứa Minh Dương." Hứa Liên Nhã nói, "Gọi con bé 'A
Dương' là nó biết. Tóc xoăn..." So đến chiều dài dưới lỗ tai, "Mặc áo tay
đùi màu trắng và quần dài màu đen..." Hứa Liên Nhã hối hận vì đã để cô bé
mặc bộ đồ màu sắc ảm đạm như vậy, trong tiết trời này không hề nổi bật
chút nào.
Ông cụ bối rối nhìn Khương Mẫn.
"Mọi người có nhớ không? Con bé đến từ Nam Ninh, nói tiếng phổ
thông." Lại chỉ vào một người trẻ tuổi lên tiếng, "Không phải lão nhị nhà
họ Lý mở tiệc mừng à, hỏi xem có thấy đứa nào như thế không, với cả gọi
mấy người cùng chia nhau ra tìm đi, bên bờ sông, sau núi, tìm hết đi."