ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 1028

bằng."

Hứa Liên Nhã bật cười trước ví dụ trẻ con này.

"Này, con còn cười được hả ——" Hứa Đồng bất mãn, "mẹ hỏi con,

người ta nói tay của 'bố A Dương' này bất tiện, thế là ý gì?"

Có lẽ do mặt mũi Hứa Đồng, nên những người đó không nói rõ thẳng với

bà.

"Chính là..."

Đối thoại vừa rồi còn coi như có nền, nhưng lúc này lại như đạp hụt chân

vậy. Rốt cuộc đây cũng là lần đầu tiên giới thiệu Triệu Tấn Dương với
người nhà cô, trưởng thành lý trí giống như bà, chứ không phải là một đứa
bé luôn thầm mơ về bố như A Dương, Hứa Liên Nhã có hơi căng thẳng.

"Mẹ à, anh ấy là... người khuyết tật."

Hứa Liên Nhã cắn môi, đây cũng là lần đầu tiên cô dùng từ này, cơn

chua xót và tàn nhẫn ngấm ngầm trong lòng không cho phép cô lặp lại lần
thứ hai.

Bên kia yên tĩnh.

Đợt thêm lúc nữa thì dũng khí của cô sẽ âm thầm trút hết, Hứa Liên Nhã

hít sâu một hơi.

"Mẹ, anh ấy là người khuyết tật, tay phải bị cắt cụt rồi, bị thương do

trước kia làm cảnh sát. Bây giờ anh ấy không làm cảnh sát nữa, mà mở
tiệm trái cây ở đối diện bệnh viện bọn mẹ, làm ăn khá được. Sinh hoạt hằng
ngày anh ấy có thể tự lo liệu, sẽ không để người khác phiền toái. Anh ấy...
anh ấy đối xử rất tốt với A Dương và con, là thật lòng đấy... Mẹ à, anh ấy là
một người tốt, chỉ là số khổ thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.