ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 1080

Vật đột nhiên bay đến thu hút sự chú ý của Thái Tam, dịch chuyển họng

súng, nhắm ngay giữa mà nả một phát.

Xác nhận được vị trí của Thái Tam, Triệu Tấn Dương lao ra đạp vào hạ

bộ của hắn, Thái Tam mất trọng tâm lảo đảo ngã xuống đất, trong cơn
hoảng loạn lại bắn thêm hai phát nữa.

Một viên đạn xuyên qua ra trải giường, sượt qua vai trái Thái Tam, mùi

máu tanh kèm cơn ù tai kéo đến, Triệu Tấn Dương đau đớn rên một tiếng.

Cơn đau làm cả người Triệu Tấn Dương cứng lại, Thái Tam hùng hổ

vùng vẫy muốn đè lên người Triệu Tấn Dương, nhưng chỉ mới nhấc nửa
người lên thì đằng sau đã bị tấn công ngay, gáy ăn phải một gậy, đầu kêu
ong ong. Cũng may lờ mờ nhớ phải bảo vệ súng, cũng không để ý họng
súng chĩa vào đâu mà cứ thế bóp cò. Triệu Tấn Dương né người. Vai phải
Thái Tam bị đập một phát, súng rớt xuống, bị người phía sau cướp lấy.

"Đến chậm rồi nhỉ?" Quách Dược chĩa súng vào Thái Tam, thở hổn hển

hỏi Triệu Tấn Dương đang bò dậy.

"Vừa kịp." Triệu Tấn Dương đau rát, mở miệng trách móc.

"Được." Quách Dược thở nhẹ nhõm, "Anh sao rồi?"

Triệu Tấn Dương liếc mắt nhìn vết thương, trày da sứt thịt, tay trái run

cầm cập, miễn cưỡng lắm mới có thể cử động được, nói: "Không chết
được."

"Ha ha ha —— "

Khóe miệng Thái Tam rỉ máu, hợp cùng vết sẹo trên mặt, vừa cười một

phát là cả gương mặt vô cùng dữ tợn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.