ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 169

"..."

Thịt bò kho cũng đã chín, cô gắp lên cho ráo nước, nhịn không được ăn

vụng vài miếng.

Hứa Liên Nhã bưng thịt bò đi ra, bắt gặp cảnh tượng kỳ diệu.

Khương Dương đưa lưng về phía cô ngồi xổm bên cạnh sofa, chỉ mặc

quần lót với áo tay đùi, dưới vạt áo lộ ra làn da màu lúa mạch cong cong.
Bên chân anh có một cái đuôi màu đen đong đưa.

Anh đang chơi với mèo, như cậu thiếu niên mười chín tuổi không biết

mệt mỏi, miệng lẩm bẩm ra tiếng. Tước gia ngồi bên cạnh anh nhìn đầy
mong chờ.

Hứa Liên Nhã đặt chán đĩa lên bàn, lặng lẽ đến gần, rồi bất chợt cúi

người, nằm lên tấm lưng dày rộng của anh.

"Ơ..." Người Khương Dương cúi thấp xuống theo.

Hứa Liên Nhã ôm lấy cổ anh, "Anh mấy tuổi rồi mà còn nói chuyện với

nó."

Một tay Khương Dương ôm lấy cô ở phía sau, bỗng nhiên đứng dậy. Hứa

Liên Nhã sợ đến mức kêu lên một tiếng, theo phản xạ, đôi chân quặp lấy
hông anh như con koala, tâm tình còn chưa ổn định lại thì Khương Dương
lại thuận thế xoay một vòng, cô cúi đầu nhìn, anh vẫn ôm trong ngực chú
mèo vẻ mặt bất ngờ.

Mèo bắt đầu giãy dụa, Hứa Liên Nhã cười: "Coi chừng nó cào anh."

Khương Dương cũng không ép, thả mèo xuống, hai tay nhấc cô lên áng

chừng, rồi yên ổn ôm lấy cô.

"Lúc nhỏ em cũng thích đánh lén bố em như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.