ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 326

"Sau khi tốt nghiệp thì lão đại dẫn anh tới," Triệu Tấn Dương nói, "Lúc

ấy anh thực tập dưới tay anh ấy, hỏi anh có muốn đi cùng anh ấy không,
đồng hành còn có Quách Dược và một đàn chị khác."

Nếu như nói đậu trường cảnh sát là giấc mơ của anh, thì không hề nghi

gì ba năm đại học chính là cảnh trong mơ. Kinh nghiệm ăn cơm trăm họ
của Triệu Tấn Dương đúng lúc cần dùng, lập bè kết phái, ăn uống chơi đùa,
chỉ khi thỉnh thoảng nghĩ đến tương lai mới có thể mơ màng.

Cho đến khi anh gặp người đàn ông đó...

Sau khi Triệu Tấn Dương từ Phàn Chi Hoa quay về, lão đại đột nhiên hỏi

anh có muồn cùng làm với ông ấy không.

Lần đầu rời khỏi căn nhà tranh đã gặp được Bác Nhạc, cậu thanh niên trẻ

tuổi Triệu Tấn Dương sục sôi nhiệt huyết, lập tức đồng ý.

Người đàn ông đó bảo anh khoan cuống lên đã, nên thương lượng trước

với người nhà.

Sau khi biết chuyện, Khương Mẫn hỏi, có phải vì bố con không?

Chỉ một câu nói đơn giản đã lau đi lớp hơi nước trong lòng, hình ảnh

luôn mơ hồ nay trong chớp mắt trở nên rõ ràng.

Lúc bố mất Triệu Tấn Dương mới năm tuổi, ký ức có hạn qua năm này

năm khác mơ hồ theo số tuổi tăng lên, chỉ có thể dựa vào miêu tả của mẹ
mà khái quát ra hình tượng một người cảnh sát phòng chống ma túy.

Mà nay, hình tượng đó các anh càng lúc càng gần.

Anh có cơ hội trải qua những pha mạo hiểm giống ông trước đó, những

quang vinh ông từng bỏ lỡ. Có lẽ vì có kinh nghiệm rèn luyện giống nhau,
nên anh có thể hiểu rõ hơn về người bố hằng năm không có nhà này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.