ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 324

Trong đám bạn cùng trang lứa, Triệu Tấn Dương không tính là to cao,

nhưng thắng ở chỗ nhanh nhẹn, nên khi đánh nhau đều chiếm ưu thế.

Sau khi ra ngoài, Triệu Tấn Dương hỏi: "Mẹ ơi, có phải con làm mẹ mất

mặt không?"

Lúc ấy Khương Mẫn ngẩn người ra, đến bây giờ Triệu Tấn Dương vẫn

còn nhớ.

"Con là con trai mẹ, từ trước đến nay mẹ không hề cảm thấy con làm

mình mất mặt." Mẹ anh nói, "Là mẹ không cho con một gia đình hoàn
chỉnh, đã để con bị người khác cười nhạo."

Về sau, có người tới giới thiệu đối tượng cho Khương Mẫn. Khương

Mẫn sinh Triệu Tấn Dương vào năm hai mươi tuổi, lúc đó cũng chỉ mới ba
mươi bốn ba mươi lăm tuổi, nết na thùy mị. Cô hỏi ý con trai mình, Triệu
Tấn Dương nói được, vậy là bà đi thêm bước nữa.

Khương Mẫn quen một người đàn ông trung niên làm khai thái mỏ, cơ

thể săn chắc, tính cách hiền như gỗ, đã đến nhà mấy lần, lần nào đến cũng
mang theo xách to xách nhỏ, có thể nhìn ra rất vừa ý Khương Mẫn. Tạ tay
và dây cáp kéo mà Triệu Tấn Dương dùng để tập luyện trước khi thi vào
trường cảnh sát cũng là do ông ấy đưa.

Nhưng đến một ngày, người đàn ông đấy bị bắt, nguyên nhân lại rất đơn

giản. Ông dùng xe gắn máy chở thuốc nổ khai thác mỏ đá qua trạm thu phí,
nhưng quên mang giấy phép, bị bắt lại kiểm tra. Người đàn ông nói năng ấp
úng, không giải thích được, hay cũng có thể có người cố ý muốn chỉnh ông
ta, cuối cùng ông ta bị kết án hai năm.

Khương Mẫn đi thăm người đàn ông đó một làn, sau khi trở về chỉ nói

một câu: Kệ đi.

Thế là lại cứ vậy mà "kệ" luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.