ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 361

Hứa Liên Nhã nhìn anh chăm chú, Triệu Tấn Dương không hề chớp mắt,

sợ rằng một cái chớp mắt khiến cô nghĩ mình đang trốn tránh, không thẳng
thắn.

Bỗng Hứa Liên Nhã đưa tay ra sờ lên gò má anh, trong lòng bàn tay vẫn

là thương yêu khoan dung như trước, cô nhẹ nhàng nói: "Đừng ngốc
nghếch nữa, cũng đâu phải là lỗi của anh... Mà cũng không phải là lỗi của
ai cả."

"Hay là anh chưa đủ tốt..."

Cô thôi cười xoa dịu, "Từ lúc anh nói phải quay về đó, em biết sớm

muộn gì cũng sẽ vậy rồi. Chỉ là kết quả chứng minh, tới sớm một chút mà
thôi."

"..."

"Anh đừng nghĩ phức tạp lên thế, cảnh sát cũng là một nghề mà," Hứa

Liên Nhã nghiêm túc, "Chỉ là có vẻ bận rộn hơn công việc bình thường,
mươi ngày nửa tháng không thấy người đâu... Có thể cũng có chút nguy
hiểm."

Cô thấy anh như có điều muốn nói, không hề dừng lại mà nói luôn, "A

Dương, anh dọn tới ở với em đi, có được không?"

Như bị chết chìm nay đột nhiên lại được kéo lên, Triệu Tấn Dương lơ

mơ đầu óc. Câu hỏi của Hứa Liên Nhã tới quá nhanh, anh nhất thời không
phản ứng kịp.

"Cái gì?"

"Dọn tới ở với em," Hứa Liên Nhã buông tay anh ra, xoay người lại đối

mặt với anh, "Em biết sau này thời gian đi làm nghỉ phép của anh sẽ không
cố định, mà tình hình bên em cũng thế, chúng ta không có ngày nghỉ cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.