ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 474

Cô ta bảo anh đừng đến, chỉ bởi vì đây là địa bàn riêng của cô ta.

Lộ Lộ không đuổi anh, Triệu Tấn Dương to gan đáp lời cô ta. Bao nhiêu

phen gian truân của Triệu Tấn Dương trong những năm qua của cũng
không phải để đó, có thể nhìn ra cô gái này gặp khó khăn trong chuyện tình
cảm, liền đổi cách cười nói chọc cô ta vui vẻ.

Những cô gái dáng vẻ giống cô ta, Triệu Tấn Dương đã gặp nhiều rồi. Sở

dĩ còn gọi là cô gái là vì dù có ăn mặc già dặn hay phô ra gương mặt kiên
cường đến đâu đi chăng nữa, thì nội tâm vẫn non nớt yếu đuối, thiếu thị phi
quan* và khả năng chịu đựng áp lực. Đàn ông ở tuổi như Trịnh Dư Trạch,
chỉ cần cho cô ta một viên đường là có thể đối lấy được đơn giản và tuổi
xuân.

(*Là có kiến thức, hiểu biết rõ về những điều đúng đắn và sai trái trong

đời, là nồng cốt của giá trị quan.)

Lộ Lộ hơi chép miệng, đứng bên cạnh anh, cùi chỏ đụng vào cánh tay

anh, này một tiếng.

Triệu Tấn Dương cười, "Làm gì thế, lại không vui à?"

Nụ cười mê người khiến cô gái mê say, tâm tình nhốn nháo.

Lộ Lộ hờn dỗi nói: "Tối có rảnh không, chúng ta đi ăn đi. Hôm nay là tết

ông Táo đấy."

"Tối nay anh còn phải đi làm, ông chủ biết thì không hay đâu." Triệu Tấn

Dương nhả một vòng khói ra bên cạnh, lại nói: "Hơn nữa, không phải em
tiếp người khác sao."

Lần đầu tiên Triệu Tấn Dương bóc trần thân phận của cô ta, nụ cười trên

mặt Lộ Lộ biến mất, sầm mặt bảo: "Anh đã biết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.