ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 552

Lôi Nghị đặt đũa xuống, chợt một tay kéo lấy Hứa Liên Nhã, một tay lôi

Triệu Tấn Dương đến.

"A Dương, bố đồng ý giao con gái bảo bối của mình cho con."

Tay Hứa Liên Nhã được đặt vào trong lòng bàn tay Triệu Tấn Dương,

ngay lập tức tay cô được anh siết chặt, bàn tay thô ráp ấy còn cố ý véo cô
một cái.

Hứa Liên Nhã không khỏi lẩm bẩm, "Làm gì mà như hôn lễ thế."

"Trong hôn lễ không đến lượt bố dẫn con đi, đồ ngốc này." Tác dụng của

rượu khiến Lôi Nghị kích động hơn ngày thường nhiều, hai tay ông như
khóa xiềng xích, phủ bên trên hai người.

Không biết thế nào mà Hứa Liên Nhã lại cảm nhận được ý nghĩa của gia

trì*, làm mối tình này như được chở che và chúc phúc.

(*Gia trì là hoạt động gửi gắm ước nguyện, sức tưởng của thầy cúng vào

không gian của công ty, cửa hàng.)

"Nếu con dám phụ bạc con bé, thì đừng trách bố chặt con thành bùn."

Triệu Tấn Dương nói: "Bố con muốn chặt con như thế nào đều được cả."

Lôi Nghị ngẩn ra, rồi vỗ lên tay hai người họ mà bật cười sảng khoái,

"Tên tiểu tử thối này! Đợi đến lúc bố uống trà với bà thông gia, nhất định
sẽ cáo trạng con." Rồi nụ cười có vẻ giảo hoạt, "Qua ải của bố thì dễ thôi,
nhưng nghĩ đến mẹ con, thôi thì con lo chuẩn bị kỹ đi."

Triệu Tấn Dương: "..."

Hứa Liên Nhã nhìn Lôi Nghị đắc ý, liền lấy máy ảnh trong túi xách ra

chụp ảnh, cô vốn định đưa đến tiệm nhưng nhất thời quên béng mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.