ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 669

mới nhớ ra phải dùng máy ảnh chụp mới có hiệu quả tốt. Cô đến cửa hàng
tìm người làm đồ chơi bằng vải nỉ hình A Khang, đặt trong hộp rồi đưa đến
bệnh viện.

Lúc đó chỉ quá giữa trưa một lúc, nhiều năm sau Hứa Liên Nhã vẫn còn

nhớ, thậm chí còn nhớ rõ hơn khi bố cô qua đời, đó là lần đầu tiên có một
sinh mệnh biến mất ngay dưới mắt cô, có lẽ trong tiềm thức cô đã xem Cát
Tường và cái chết của bố chồng lên nhau, ngỡ rằng bố cô nhắm mắt xuôi
tay vào tuổi xế chiều.

Hứa Liên Nhã còn chưa đi đến cửa phòng bệnh thì có y tá hớt hải chạy

đến, vẫn là câu nói kia...

"Chị là người thân của giường 76?"

Hứa Liên Nhã gật đầu theo bản năng, y tá đã sớm nhận ra cô, không đợi

cô trả lời đã nói với cô là bệnh nhân đã vào phòng cấp cứu.

Lúc Triệu Tấn Dương chạy đến, Cát Tường ngủ trên giường đã được đậy

khăn trăng. Cuộc sống nghèo rớt mồng tơi lâu dài đã khiến thân thể ông trở
nên vô cùng gầy gò, nhìn lướt qua chỉ đơn giản là nhô lên. Hứa Liên Nhã
lôi "A Khang" làm bằng vải nỉ ra, đặt vào trong bàn tay khô đét của ông.

Một mình Triệu Tấn Dương lo liệu hậu sự của Triệu Tấn Dương. Hộ

khẩu của Cát Tường đã không biết tung tích ở đâu, có lẽ trong trí nhớ của
người thân cũng đã không còn người này nữa rồi. Cát Tường gần như
không chuyện trò gì nhiều với láng giềng xung quanh, nên có lẽ phải rất lâu
sau bọn họ mới phản ứng lại được —— hả, ông già lang thang trong căn
nhà nát đó đi rồi sao? Là ra đi hay là chết đói?

Hứa Liên Nhã đến nhà bà dì ở thôn Lệ Hoa thì gặp Triệu Tấn Dương

quay về trả phòng, cô bèn hỏi tro cốt của Cát Tường được đặt ở đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.