ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 681

chó đi qua đi lại mấy lần, nhìn thế nào cũng chỉ giống người đến xem bình
thường.

Quầy hàng không cháy hết còn chìa ra góc nhọn, Triệu Tấn Dương nhắc

cô chú ý dưới chân.

Số lần anh đến đây có thể đếm được trên đầu ngón tay, một trận hỏa

hoạn lại có thể thiêu hủy hết mọi trí nhớ cũ kỹ kia, ấn tượng của anh cũng
dần đen đi theo vết cháy, khó mà liên hệ được với trong quá khứ.

Kệ hàng bị đốt trơ trụi, thức ăn cho thú rơi lải rải trong nước, hòa cùng

mùi thuốc tẩy tạo nên một mùi rất lạ, khiến mạch tư duy của người ta rơi
vào hỗn loạn.

Cầu thang cháy sém bị đốt giòn, chỉ sợ vừa đặt chân lên là sẽ nát bấy.

Hứa Liên Nhã dè dặt đi lên lầu, trên tầng hai là phòng phẫu thuật, phòng
thuốc và một phòng trống, do ít đồ bị bắt lửa nên trong phòng thuốc vẫn
giữ nguyên được một vùng, chỉ là chẳng còn lại bao nhiêu món đồ có thể sử
dụng.

Nỗ lực trong nhiều năm của cô, chỉ trong tích tắc liền hóa thành hư vô.

Triệu Tấn Dương gọi cô, nhưng Hứa Liên Nhã lại như không nghe thấy

gì.

Cô nhón chân đi vào nơi vốn đặt tủ hàng, ngăn tủ chưa bị cháy vụn đã

biến dạng, tay kéo vừa ướt vừa bẩn, Hứa Liên Nhã dùng lực kéo một cái, bị
kẹt rồi.

"Để anh."

Triệu Tấn Dương đi đến, Hứa Liên Nhã yên lặng nhường đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.