ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 846

Lại gõ cửa ba tiếng.

Tiếng trả lời của người đàn bà truyền đến cùng tiếp dép loẹt xoẹt.

"Ai thế?" Tiếng phổ thông cất lên mang theo giọng địa phương.

Có thể là do tuổi tác cùng những năm tháng đã trải qua, cẩn thận nhìn lại

mới thấy Khương Mẫn già hơn Hứa Đồng nhiều.

Khương Mẫn thay nhau nhìn hai người khách xa lạ mới đến này, lúc ánh

mắt lướt qua khuôn mặt nhỏ kia, nghi ngờ liền biến thành kinh ngạc.

"Hai người tìm ai?"

"Chào dì ạ. Chúng cháu đến đây tìm một người, nhưng hình như anh ấy

không có ở nhà, bây giờ lại không có thuyền, liệu có thể tá túc nhờ ở nhà dì
một đêm được không ạ?"

Hứa Liên Nhã kéo A Dương đến trước người mình, như để Khương Mẫn

nhìn rõ.

Đây là một tín hiệu, A Dương nhận được liền đáng thương nói: "Bà ơi,

mẹ con cháu không về được, liệu có thể, liệu có thể ở nhà bà một đêm
không ạ? Chúng cháu sẽ trả tiền."

Khương Mẫn chần chừ không giống nghi ngờ, mà nhìn giống như sực

tỉnh từ trong cơn khiếp sợ hơn. Cuối cùng né người qua một bên, nói: "Vào
đi."

"Mẹ con cô từ đâu đến thế?"

A Dương ở trong tiệm của Hứa Liên Nhã đến quen nên không hề sợ

người lạ, trả lời: "Chúng cháu từ Nam Ninh đến tìm..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.