ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 891

Hứa Liên Nhã cho A Dương nhìn qua cửa sổ sau xe, A Dương vốn đã

thút thít nay lại sướt mướt hơn.

Đông Đông chạy theo, bóng người dần nhỏ đi, tiếng kêu "cục tác" hiu

quạnh kia dần chìm trong tiếng động cơ ô tô.

Cho dù còn nhỏ, nhưng A Dương cũng hiểu được, Đông Đông là dứa trẻ

duy nhất không có bố giống cô bé.

Quang cảnh mới mẻ trên đường về đã trấn an A Dương.

Một lần sang xông có thể chở được ba chiếc xe. Xe van xếp sau ba chiếc

xe ô tô con, ở bên bờ đối diện cũng có ba bốn chiếc.

Chiếc xe đầu tiên lái lên, A Dương lo lắng hỏi: "Nó có chìm không ạ?"

Hứa Liên Nhã lau nước mũi cho cô bé, "Không đâu."

Đợi nhóm xe đầu tiên qua song xong, bên bờ kia lại quay về một tốp, đã

hơn nửa tiếng trôi qua, xe lên thuyền cũng dần ít đi. Có lẽ đây là cách duy
nhất để xe ra vào thôn Phúc Sa.

Hứa Liên Nhã tò mò hỏi về lệ phí, mười đồng một chiếc xe, mỗi người

một xu.

Qua sông rồi phải lái xe một đoạn đường khá dài, Tam Cường đưa mẹ

con cô đến trước trạm xe trước lối vào cao tốc, đợi hai người lên xe rồi mới
rời đi.

Hứa Liên Nhã dẫn A Dương đến núi Vòi Voi, giống như cô và Lôi Nghị

rất nhiều năm về trước vậy, chụp tấm ảnh chung.

Có lẽ A Dương đã mệt, không có hứng thú đi tham quan mỏm đá Thất

Tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.