ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 523

Dostoevsky

Anh em nhà Caramazov

Dịch giả: Phạm Mạnh Hùng

Chương 2 (2)

d. Người khách bí ẩn

Ông ta là một quan chức làm việc ở thành phố chúng tôi đã lâu, có địa vị
cao, được mọi người kỉnh trọng, giàu có, nổi tiếng về lòng từ thiện, đã cũng
một món tiền lớn cho nhà dưỡng lão và nhà trẻ mồ côi và ngoài ra, còn làm
nhiều việc thiện kín đáo không công bố, sau khi ông chết người ta mới biết.
Ông trạc năm mươi tuổi, bề ngoài hầu như nghiêm nghị, ít lời. Đã mười
năm nay ông lấy một người vợ còn trẻ, có ba con còn nhỏ tuổi. Tối hôm
sau, tôi đang ngồi nhà thì đột nhiên cửa mở và người đàn ông ấy bước vào.
Cần nói rõ trong lúc ấy tôi không còn ở nhà cũ nữa, ngay sau khi xuất ngũ
tôi đã thuê một chỗ khác trong nhà một bà già, vợ goá của một viên chức,
một người ở của bà ta cũng phục dịch cả cho tôi, tôi chuyến sang ở nhà này
chỉ là vì ngày hôm đấu súng trở về tôi đã trả Afanaxi về đại dội, nhìn vào
mắt anh ta, tôi cảm thấy xấu hổ về hành động mới đây của mình: con người
thể tục chưa được rèn luyện rất dê xấu hổ thậm chí về một việc làm chính
nghĩa nhất của mình.

Ông khách vừa vào nói với tôi: "Đã mấy hôm nay ở nhà này nhà nọ, tôi
nghe ông nói mà hết sức tò mò và cuối cùng tôi muốn trực tiếp làm quen
với ông để nói chuyện kỹ hơn. Thưa ông, ông có thể giúp tôi một việc vô
cùng lớn lao như thế không?" - "Được chứ ạ, - tôi nói, - tôi hết sức sẵn lòng
và coi đó là một vinh dự đặc biệt". Nghe nói vậy, ông ta gần như sợ hãi,
đến nỗi mới đầu tôi đâm ra sửng sốt, bởi vì tuy mọi người nghe tôi kể
chuyện đều tỏ ra tò mò, nhưng không ai có biểu hiện nội tâm nghiêm chỉnh
và khắc nghiệt như thế đối với tôi. Người này lại còn đích thân đến nhà tôi.
Ông ta ngồi xuống. "Tôi thấy tính cách của ông cực kỳ mạnh mẽ, - ông ta
nói tiếp, - bởi vì ông không sợ phục vụ chân lý trong một việc mà để bảo vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.