Dostoevsky
Anh em nhà Caramazov
Dịch giả: Phạm Mạnh Hùng
Chương 4
Hạnh phúc cười với Mitia
Điều đó xảy ra hoàn toàn bất ngờ ngay cả với chính Aliosa. Anh được gọi
lên không phải tuyên thệ, tôi nhớ các bên đều có thái độ cực kỳ mềm mỏng
và thiện cảm với anh ngay từ những lời đầu tiên. Rõ ràng là trước đó anh đã
có danh tiếng tốt. Aliosa tỏ ra khiêm nhường và dè dặt, nhưng trong lời
khai của anh đã lộ rõ thiện cảm nồng nhiệt đối với người anh bất hạnh. Trả
lời một câu hỏi, anh nêu rõ tính cách của anh mình là người có lẽ điên
cuồng, đam mê, nhưng cũng cao quý, kiêu hãnh và hào hiệp, thậm chí sẵn
sàng hy sinh, nếu được đòi hỏi. Tuy nhiên anh thừa nhận rằng trong những
ngày gần đây, vì say mê Grusenka, ghen với cha, Mitia ở trong tình cảnh
không thể chịu đựng nổi. Nhưng anh phẫn nộ bác bỏ ngay giả thuyết Mitia
có thể giết cha để cướp của, tuy anh thừa nhận ông ba ngàn đống ấy trong
đầu óc Mitia như một thứ bệnh cuồng mà Mitia cho rằng đấy là tài sản thừa
kế mà cha đã lừa dối cướp của mình, và Mitia tuy không vụ lợi, song không
thể nói đến ba ngàn đồng ấy mà không phát điên phát cuồng lên. Về sự
tranh giành giữa "hai nhân vật", theo lời ông biện lý, tức là Grusenka và
Katia, thì Aliosa lảng tránh, và đối với một vài câu hỏi, thậm chí anh không
muốn trả lời:
- Ít nhất thì ông anh của anh cũng có nói rằng anh ta có ý định giết cha chứ?
- Biện lý hỏi. - Anh có thể không trả lời, nếu thấy cần thiết. - ông ta thêm.
- Anh ấy không nói trực tiếp. - Aliosa đáp.
- Vậy thì thế nào? Gián tiếp à?