ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 1253

Grusenka nhìn thẳng vào mặt nàng, chờ giây lát, rồi trả lời bằng giọng cay
độc, ác nghiệt:

- Chúng ta đều độc ác, mẹ ạ! Cả hai ta đều độc ác! Chúng ta đâu có quyền
tha thứ, cả cô lẫn tôi? Cô hãy cứu anh ấy, suốt đời tôi cầu nguyện cho cô!

- Cô không muốn tha thứ! - Mitia quát lên với Grusenka giọng trách móc
điên rồ.

- Yên tâm, tôi sẽ cứu anh ấy cho cô! - Katia thì thầm nói nhanh và chạy ra
khỏi phòng.

- Em có thể không tha thứ cho cô ấy, khi cô ấy đích thân nói với em: "tha
lỗi cho tôi"? - Mitia lại kêu lên một cách chua xót.

- Anh Mitia, đừng trách chị ấy, anh không có quyền! - Aliosa sôi nổi lớn
tiếng nói với anh.

- Miệng cô ta nói những lời kiêu hãnh, chứ không phải trái tim cô ta, -
Grusenka nói với giọng kinh tởm. - Cô ta mà giải thoát cho anh thì em sẽ
tha thứ hết…

Nàng im bặt, dường như đè nén cái gì trong lòng. Nàng vẫn chưa thể hồi
tâm. Sau này mới biết nàng vào đây hoàn toàn tình cờ hoàn toàn không
nghi ngờ gì, không ngờ sẽ có cuộc gặp gỡ vừa rồi.

- Aliosa, chạy theo chị ấy! - Mitia vội nói với em. - Nói với chị ấy tôi
không biết nên nói gì… đừng để chị ấy ra đi như thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.