ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 187

lạ lùng, bất ngờ, kỳ dị mà như lời lão nói sau này, đã để lại "dấu ấn" trong
tâm hồn lão. Chuyện là thế này: đúng hôm chôn đứa con sáu ngón, Marfa
Ignatievna đương đêm thức giấc, nghe như có tiếng khóc của trẻ sơ sinh.
Mụ sợ hãi đánh thức chồng dậy. Lão lắng tai nghe và nhận xét rằng có tiếng
ai rên thì đúng hơn, "hình như tiếng đàn bà". Lão trở dậy, mặc quần áo, đấy
là một đêm tháng năm khá ấm áp. Ra đến thềm, lão nghe thấy rõ tiếng rên ở
trong vườn. Nhưng ban đêm vườn khoá từ phía sân, và ngoài lối đi đó thì
không vào vườn được vì khắp xung quanh là tường rào chắc chắn và cao.
Grigori vào nhà thắp đèn, lấy khoá vườn và không để ý gì đến sự sợ hãi
điên cuồng của vợ - vợ lão càng tin chắc rằng mụ nghe thấy tiếng khóc,
chắc là thằng bé gọi mụ - và lão lặng lặng đi ra vườn. Đến đây lão hiểu rõ
ràng tiếng rên vọng ra từ buồng tấm hơi ở trong vườn, cách cửa rào không
xa, và đúng là tiếng rên của đàn bà. Mở cửa buồng tắm, lão thấy một cảnh
tượng khiến lão sững người: cô gái ngây dại vẫn đi lang thang trên các
đường phố và cả thành phố đều biết, biệt hiệu là ELizaveta Xmerdiasaia, đã
vào được buồng tắm và vừa sinh một đứa con. Đứa hài nhi nằm cạnh cô ta,
còn cô ta đang hấp hối. Cô ta chẳng nói năng gì, vì một lẽ đơn giản là cô ta
không biết nói. Nhưng tất cả những điều đó cần phải giải thích riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.