ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 185

tùng chồng vô điều kiện, ngay từ khi thành vợ thành chồng, hiển nhiên là
mụ kính trọng chồng vì đức độ cao cả. Đáng chú ý là hai vợ chồng cả đời
rất ít nói với nhau, ngoài những điều hết sức cần thiết và những việc hàng
ngày. Grigori nghiêm trang và oai vệ chỉ nghiền ngẫm một mình mọi công
việc và ưu tư của mình, vì thế Marfa Ignatievna đã từ lâu hiểu rõ dứt khoát
rằng chồng không cần đến lời bàn của mụ. Mụ cảm thấy rằng chồng quý
trọng sự im lặng đó của mụ và cho như thế là khôn ngoan. Lão không bao
giờ đánh vợ, trừ có một lần, nhưng cũng nhẹ thôi.
Năm đầu tiên sau khi Adelaida Ivanovna và Fedor Pavlovich thành hôn, có
lần đàn bà con gái trong làng hồi ấy còn là nông nô, tụ họp ở sân nhà chủ
để hát và nhảy. Họ hát bài "Trong những đồng cỏ" và Marfa Ignatievna, hồi
ấy còn trẻ, bỗng nhảy ra đi điệu vũ Nga bằng một kiểu đặc biệt, không như
các bà trong làng, mà như mình vẫn nhảy hồi còn là người hầu trong gia
đình Miuxov giàu có: những người biểu diễn vũ trên sân khấu nhà họ đều
được một vũ sư ở Moskva về dạy cho. Grigori thấy vợ nhảy rất chi là
"điệu", và một giờ sau, ở nhà ông ta cho vợ bài học, nắm tóc giúi nhẹ mấy
cái. Nhưng việc đánh vợ chỉ có độc một lần như thế thôi, không tái diễn lần
nào, vả lại từ đó Marfa Ignatievna thề không nhảy nhót gì nữa.
Trời không cho họ có con, sinh được một đứa nhưng bỏ mất rồi, Grigori rõ
ràng là yêu trẻ, mà lão cũng không giấu giếm điều đó nghĩa là nói ra mồm
không ngượng ngập. Khi Adelaida Ivanovna bỏ nhà trốn đi, lão đem Dmitri
Fedorovich mới lên ba về nuôi, chăm nom thằng bé gần một năm, tự tay
chải đầu cho nó, tự tay tắm rửa cho nó trong chiếc chậu giặt. Rồi lão chăm
nom cho Ivan, cả Aliosa, vì thế mà lão được ăn cái tát; nhưng về chuyện ấy
tôi đã kể đầy đủ rồi. Còn chính con lão chỉ đem lại cho lão niềm vui sướng
hy vọng lúc Marfa Ignatievna còn mang thai. Khi đã ra đời, nó làm cho lão
đau xót và khiếp sợ. Số là đứa bé sinh ra có sáu ngón tay. Thấy thế Grigori
chán nản đến nỗi chẳng những không hé răng nửa lời cho đến ngày làm lễ
rửa tội, và cố ý lánh ra vườn để khỏi nói năng gì. Bấy giờ là mùa xuân, suốt
ba ngày lão đánh luống rau trong vườn, đến ngày thứ ba phải làm lễ rửa tội
cho đứa bé. Lúc ấy Grigori đã nghĩ ra một cách. Trong nhà đã có mặt cha
xứ, khách khứa và chính Fedor Pavlovich đến để làm cha đỡ đầu, Grigori

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.