ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 212

tại tôi, tôi cố ý tỏ ra thiếu kính trọng ông đúng mức. Tôi kiêu ngạo. Ông già
ương gàn ấy thực ra là người rất tử tế và hiếu khách, đã có hai đời vợ, cả
hai đều mất rồi. Bà vợ trước con nhà bình dân, để lại cho ông ta một cô con
gái cũng giản dị như mẹ. Hồi tới đến đây cô ta đã hai mươi tư tuổi ở với bố
và bà dì, em mẹ. Bà dì là người chất phác ít nói, còn cô cháu, con gái đầu
của ông trung tá thì giản dị nhưng hoạt bát. Bây giờ nhớ lại, tôi muốn nói
một lời tốt đẹp: tôi chưa từng gặp một phụ nữ nào tính tình đáng yêu như
cô gái ấy. Tên cô là Agafia, chú ạ, Agafia Ivanovna. Cô khá xinh, xinh theo
quan niệm của người Nga: cao to, đậm đà, mắt tuyệt đẹp, gương mặt thì hơi
thô. Cô không lấy chồng, tuy đã có hai đám dạm hỏi, cô đều từ chối và vẫn
giữ được tính tình vui vẻ. Tôi kết bồ với cô, không phải quan hệ trăng gió,
không, mà hoàn toàn trong sạch, trên tình bạn bè. Tôi thường có quan hệ
thân tình hoàn toàn trong trắng với phụ nữ, trên tình bạn bè. Tán chuyện
với cô nhiều khi tôi nói nhưng điều hết sức bỗ bã đến nỗi người ta có thể la
lên, cô chỉ cười. Chú nên biết, nhiều phụ nữ thích những chuyện bỗ bã, mà
cô ấy lại là gái chưa chồng, như vậy tôi cảm thấy càng thú hơn. Còn điều
này nữa: không thể liệt cô ấy vào hàng tiểu thư được. Ở nhà bố, cô ấy cùng
với bà dì tự ý hạ mình xuống, không theo đòi thiên hạ. Mọi người đều yêu
cô ta và cần đến cô, vì cô cắt may nổi tiếng: cô có hoa tay, may giúp không
vì tiền, chỉ vì thịnh tình, nhưng người ta biếu thì cô cũng không từ chối.
Còn trung tá lại là chuyện khác! Trung tá là một trong những người danh
vọng nhất vùng. Ông sống hào phóng, tiếp đãi cả thành phố, nào tiệc tùng,
nào khiêu vũ. Khi tôi đến phục vụ tại tiểu đoàn này, cả thị trấn đều nói về
cô con gái thứ hai của trung tá sống ở thủ đô sắp hạ cố về thăm vùng chúng
tôi, cô nàng đẹp tuyệt trần, vừa tốt nghiệp một trường đại học quý tộc ở thủ
đô, người con gái thứ hai ấy chỉnh là Ekaterina Ivanovna, con người vợ thứ
hai của ông trung tá. Người vợ thứ hai này, nay đã qua đời, là dòng dõi
quyền quý, con một nhà đại quan nhưng tôi biết đích xác rằng bà ta cũng
không đem lại cho trung tá chút tiền của nào cả. Vậy là lấy được người
dòng dõi trâm anh, thế thôi, cũng có chút hy vọng nào đó, nhưng của cải
thật thì không có gì. Tuy nhiên, khi cô sinh viên này về (về chơi thôi chứ
không ở hẳn), cả thị trấn chúng tôi như đổi mới hẳn, các bà mệnh phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.