ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 278

linh cảm thấy thế… Người ta can ngăn tôi dừng làm như thế này, nhưng tôi
cảm thấy là có kết quả và tôi đã không lầm. Grusenka đã nói rõ hết với tôi,
cho biết mọi dự định, chị ấy là một thiên thần nhân hậu, chị ấy đã bay đến
đây, đem đến sự yên ổn và niềm vui…

- Tiểu thư đã không khinh tôi, thưa tiểu thư kính mến. - Grusenka dài giọng
nói như hát, miệng vẫn nở nụ cười vui sướng đáng yêu.

- Chớ có nói với tôi những lời như chế, hỡi con người duyên dáng có phép
phù thuỷ kia ơi! Khinh chị ư. Tôi sẽ hôn làn môi dưới của chị lần nữa đây
này. Nó hình như hơi mọng lên, vậy thì bây giờ nó sẽ càng mọng hơn nữa,
mọng lên hơn nữa… Chú nhìn xem chị ấy cười đấy kia, Alecxei
Fedorovich, nhìn thiên thần này lòng ta vui như mở hội… - Aliosa đỏ mắt
và một cơn run rất nhẹ không ai nhận thấy truyền khắp cơ thể anh.

- Tiểu thư cưng chiều tôi, thưa tiểu thư quý hoá, nhưng có lẽ tôi hoàn toàn
không xứng đáng với sự trìu mến của tiểu thư.

- Không xứng đáng! - Ekaterina Ivanovna lại kêu lên, vẫn hăm hở như thế.
- Này, Alecxei Fedorovich, chú nên biết rằng chị em chúng tôi tuy ngông
cuồng, thích thế nào làm thế, nhưng chúng tôi có trái tim kiêu hãnh, rất
kiêu hãnh! Chúng tôi cao quý, Alecxei Fedorovich ạ, chúng tôi hào hiệp,
chú có biết thế không? Có điều là chúng tôi bất hạnh. Chúng tôi quá sẵn
sàng hy sinh tất thảy cho một người đàn ông có lẽ là không xứng đáng,
hoặc nông nổi. Chúng tôi yêu một người cũng là sĩ quan, chúng tôi đã hiến
dâng tất cả cho người đó, chuyện xảy ra đã lâu rồi, năm năm trước, vậy mà
anh ta đã quên chúng tôi, đã lấy vợ. Bây giờ anh ta đã goá vợ, anh ba đã
viết thư cho chúng tôi, bây giờ anh ta đang về đây, chú nên biết rằng chúng
tôi chỉ yêu có người ấy, suốt đời vẫn chỉ yêu có người ấy! Người ấy sẽ đến
và Grusenka sẽ hạnh phúc, còn suốt năm năm qua chị ấy đã đau khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.