ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 290

danh dự, nhưng tôi sẽ không dừng lại, tôi sẽ thực hiện một mưu đồ đê mạt,
chú sẽ là người làm chứng rằng tôi đã nói trước, đã biết trước! Cái chết và
bóng tối! Không cần giải thích, đến lúc ấy chú sẽ biết. Cái ngõ hẻm hôi
hám và ả yêu quái! Vĩnh biệt. Đừng cầu nguyện cho tôi, tôi không xứng
đáng, với lại cũng chẳng cần, hoàn toàn không cần tôi hoàn toàn không
cần! Xê ra!…

Dmitri đột nhiên bỏ đi, lần này thì đi hẳn, Aliosa đi về tu viện. "Sao ta lại
không bao giờ thấy mặt anh ấy nữa là thế nào, anh ấy nói gì vậy nhi? -
Aliosa ngơ ngác. - Ngày mai nhất định tìm gặp anh ấy, ta sẽ tìm bằng được,
anh ấy nói cái gì kỳ quặc vậy! ".

***

Aliosa đi vòng quanh tu viện và qua khoảng rừng thông vào thắng tu xá.
Người ta mở cửa cho anh, tuy vào giờ này người ta không cho ai vào nữa.
Tim anh run rẩy khi anh vào phòng trưởng lão: "Sao ta lại đi, tại sao Cha lại
bảo ta: "hoàn tục"? Ở đây yên tĩnh, thánh thiện, còn ở ngoài thì rối loạn. Ở
đây tối tăm mịt mù làm ta lập tức mất hướng và lạc đường…".

Trong phòng trưởng lão có anh tập tu Porfin và một thầy tu, Cha Paixi. Cha
Paixi cứ mỗi giờ lại vào thăm nom sức khỏe Cha Zoxima. Aliosa lo sợ khi
biết tình trạng của trưởng lão mỗi lúc một nguy kịch. Hôm nay ngay cả
cuộc mạn đàm buổi tôi với giảo hữu tông phải bó. Thông thường ngày nào
cũng thế, buổi tối sau khi làm lễ, trước khi đi ngủ, các giáo hữu trong tu
viện kéo đến phòng trưởng lão, mỗi người xưng tội với trưởng lão, công
nhiên nói trước mọi người những tội lỗi của mình trong ngày hôm ấy,
những mơ ước và ý nghĩ tội lỗi, những sự cám dỗ, cả những chuyện xích
mích với nhau nếu có. Một số người quỳ gối xưng tội. Trưởng lão xá miễn,
dàn hoà, răn bảo, bắt sám hối, ban phước rồi cho về. Những người chống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.