ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 345

gái đáng thương bị lăng nhục, vừa khóc vì nỗi đau xé lòng nữa, mà đày là
người phụ nữ hoàn toàn tự chủ, thậm chí rất hể hả, dường như chợt có điều
gì vui mừng.

- Ồ không phải tôi vui sướng vì anh xa tôi đâu, tất nhiên là không. - dường
như nàng nói chữa, miệng mỉm cười lịch thiệp đến dễ thương, - một người
bạn như anh không thể nghĩ như vậy được Trái lại tôi rất khổ tâm vì thiếu
vắng anh (nàng chạy vội đến nắm lấy hai tay Ivan Fedorovich, xiết chặt tay
chàng với tình cảm nồng nhiệt); nhưng thật là may mắn quá, bây giờ về
Moskva, anh có thể trực tiếp thuật lại với các cô tôi và chị Agafia tất cả tình
cảm của tôi, tất cả nỗi khủng khiếp hiện nay của tôi, hoàn toàn thành thật
với Agafia và không nương nhẹ bà cô đáng mến của tôi, anh biết cách nói.
Anh không thể tưởng tượng nổi hôm qua và sáng hôm nay tôi khổ sở biết
bao vì không biết làm cách nào viết nổi lá thư ghê gớm ấy… bởi vì trong
thư tôi không sao thuật lại nổi điều đó… Bây giờ tôi viết thư dễ dàng rồi, vì
anh sẽ đến nhà bà cô tôi và sẽ nói rõ cho họ hiểu mọi chuyện. Ôi, tôi vui
mừng biết bao! Nhưng tôi vui mừng chỉ vì lẽ ấy thôi, anh hãy tin tôi. Đối
với tôi, cố nhiên anh là người không ai thay thế được… Tôi đi viết thư ngay
đây. - Nàng kết luận và thậm chí đã cất bước toan rời khỏi phòng.

- Nhưng còn Aliosa? Cô rất muốn nghe ý kiến của Alecxei Fedorovich kia
mà? - Bà Khokhlakova kêu lên, giọng có vẻ cay độc và giận dữ.

- Tôi không quên đâu. - Ekaterina Ivanovna bỗng dừng lại. - Nhưng tại sao
lúc này chị có vẻ ghét tôi thế, chị Ekaterina Oxipovna? - Nàng nói với
giọng trách móc cay đắng và sôi nổi.

- Tôi đã nói gì thì tôi xác nhận. Tôi cần nghe ý kiến của chú ấy, hơn nữa tôi
cần chú ấy quyết định! Chú ấy bảo thế nào thì sẽ nên thế. Tôi khao khát
nghe lời chú nói. Alecxei Fedorovich ạ. Nhưng chú làm sao thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.