ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 346

- Tôi không ngờ, tôi không thể tưởng tượng nổi! - Aliosa bỗng kêu lên một
cách chua xót.

- Cái gì, cái gì?

Anh ấy đi Moskva mà chị lại reo lên rằng chị vui mừng, chính chị cố ý reo
lên như thế! Rồi chị lại giải thích rằng chị vui mừng không phải vì anh ấy
ra đi, trái lại chị lấy làm tiếc rằng… chị mất một người bạn, nhưng đấy là
chị cố tình đóng kịch… như thể chị diễn tấn hài kịch trên sân khấu!…

- Như trên sân khấu ư? Sao?… Thế là thế nào? - Ekaterina Ivanovna kêu
lên, rất đỗi ngạc nhiên, đỏ bừng mặt và cau mày.

- Mặc dù chị đoan quyết với anh ấy rằng vắng anh ấy chị thiếu mất một
người bạn, nhưng chị lại nói độp vào mặt anh ấy rằng chị vui sướng vì anh
ấy ra đi… - Aliosa nói mà gần như nghẹn thở. Anh đứng bên bàn, không
ngồi.

- Chú nói gì tôi không hiểu.

- Thì chính tôi cũng không hiểu… Bất thần như có thần cảm…Tôi biết rằng
nói ra thật không tiện, nhưng tôi vẫn cứ nói. - Aliosa nói tiếp, giọng vẫn run
run và ngắc ngứ như thế. - Linh cảm bảo tôi rằng có lẽ chị không hề yêu
anh Dmitri… ngay từ đầu. Và anh Dmitri có lẽ cũng chẳng yêu chị… ngay
từ đầu… mà chỉ kính trọng chị thôi… Thực tình tôi không biết tại sao lúc
này tôi dám nói ra như thế, nhưng cũng phải có người nào nói sự thật
chứ… bởi vì ở đây không ai muốn nói sự thật…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.