ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 359

một lời… Nếu như ông cho phép…

- Nếu vậy thì ghế đây, mời ông ngồi. Trong các hài kịch thời xưa người ta
nói: "Thỉnh tiên sinh an toạ"… - bằng một cử chỉ nhanh nhẹn, ông đại uý
vơ lấy chiếc ghế gỗ kiểu nhà quê đơn sơ, không bọc gì hết, đặt ghế gần như
ở giữa phòng, rồi vơ lấy chiếc ghế nữa cũng như thể cho mình, ngồi xuống
trước mặt Aliosa, gần cận đến nỗi đầu gối hai người hầu như chạm vào
nhau.

- Tôi là Nikolai Ilych Xneghiriov, cựu đại uý bộ binh Nga, tuy có bị ô danh
vì nhưng thói xấu của mình, nhưng vẫn là đại uý. Nhưng tôi có gì đáng cho
ông để ý đến thế, vì tôi sống trong một hoàn cảnh không thể bày tỏ lòng
mến khách được.

- Tôi đến… chính về việc ấy…

- Chính về việc ấy ư? - ông đại uý nóng nảy ngắt lời.

- Về cuộc gặp gỡ giữa ông và anh Dmitri tôi. - Aliosa nói một cách ra
ngượng ngập.

- Cuộc gặp gỡ nào? Có phải là chính cuộc gặp gỡ ấy không? Vậy là về búi
xơ mướp, búi xơ mướp kỳ lưng phải không? - ông ta bỗng xích tới gần đến
nỗi lần này đầu gối đụng hẳn vào Aliosa, môi ông ta mím lại thành một
đường mảnh như sợi chỉ.

- Búi xơ mướp nào kia? - Aliosa nói lý nhí.

- Ông ta đến mách ba về con đấy, ba ạ. - có tiếng nói to sau tấm màn ở góc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.