Fedor Pavlovich không lấy được một đồng xu, vì bà tướng tức giận không
cho gì cả, lại còn nguyền rủa cả hai.
Nhưng lần này y cũng không tính chuyện bòn tiền, y chỉ mê sắc đẹp tuyệt
trần của cô gái thơ ngây, nhất là vẻ ngây thơ của nàng đã khiến y sửng sốt,
mà y là kẻ dâm dật xưa nay có thói chỉ ham thích cái đẹp thô lậu của đàn
bà. "Cặp mắt thơ ngây ấy như lưỡi dao cạo cứa vào tâm hồn tôi" - sau này y
thường nói như vậy, vừa nói vừa cười hi hí một cách khả ố. Thế nhưng, một
kẻ dâm đãng thì chỉ có thể ham mê tình dục. Không lấy được tí của nả nào,
Fedor Pavlovich không nể gì vợ cả, vin cớ nàng "có lỗi" với y (nếu có thể
nói như vậy) và y gần như đã cứu nàng khỏi "sợi dây oan nghiệt", ngoài ra,
lợi dụng tính nhẫn nhịn và hiền lành kỳ lạ của nàng, y chà đạp cả lên những
điều thông thường phải giữ gìn trong quan hệ vợ chồng. Nhà y, bất chấp sự
có mặt của vợ là cái ổ truy hoan cho các ả mèo mả gà đồng kéo đến, và
chúng chơi bời thả cửa. Điều đặc biệt đáng lưu ý là gia nhân Grigori, một
kẻ cau có, ngu ngốc, bướng binh, hay lý sự, rất ghét bà chủ trước là
Adelaida Ivanovna, lần này lại bênh bà chủ mới, vì bênh bà mà dám cãi
nhau với Fedor Pavlovich một cách láo xược không thể tha thứ được xét
theo thân phận đầy tớ. Có lần y còn phá đám cuộc chơi và đuổi cổ tất cả lũ
đĩ điếm đã kéo đến.
Về sau, người thiếu phụ khốn khố, từ bé đã bị đe nạt đến khiếp nhược, mắc
một thứ bệnh thần kinh của phụ nữ, thường gặp ở các bà các cô con nhà
thường dân nơi thôn ổ, gọi là bệnh "ngộ dại"(1). Người mắc bệnh đó
thường lên cơn thần kinh khủng khiếp, đôi khi mất trí. Tuy thế, nàng đã
sinh cho Fedor Pavlovich hai con trai là Ivan và Alecxei, đứa thứ nhất trong