cứu vớt chúng con khỏi chính bản thân chúng con". Khi nhận bánh mì từ
tay chúng tôi, cố nhiên họ biết rõ ràng đấy là bánh mì của họ, do tay họ làm
ra, chúng tôi lấy của họ để phân phối cho họ, chẳng có phép lạ nào cả, họ
sẽ thấy chúng tôi không biến đá thành bánh mì, nhưng họ sẽ vui sướng khi
nhận bánh mì từ tay chúng tôi hơn cả vui sướng vì có bánh mì! Bởi vì họ sẽ
nhớ rằng trước kia, không có chúng tôi, chính bánh mì do họ làm ra lại chỉ
biến thành đá trong tay họ, còn khi họ trở lại với chúng tôi thì trong tay họ
đã lại biến thành bánh mì. Họ sẽ hiểu rất rõ giá trị của việc vĩnh viễn phục
tùng! Chừng nào người đời chưa hiểu điều đó thì họ vẫn còn bất hạnh. Ai
góp phần nhiều nhất tạo nên sự thiếu hiểu biết ấy, Chúa nói đi? Ai đã xé lẻ
đàn cừu và lùa nó tản tác vào những nẻo đường chưa từng biết? Những đàn
cừu sẽ tụ họp lại và lại ngoan ngoãn vâng lời, lần này thì vĩnh viễn. Khi ấy
chúng tôi sẽ đem lại cho họ hạnh phúc êm đềm và khiêm nhường, hạnh
phúc của những sinh vật yếu đuối mà tạo hoá sinh ra vốn đã như vậy: ồ,
cuối cùng chúng tôi sẽ thuyết phục được họ đừng kiêu ngạo, bởi vì Chúa đã
tâng bốc họ quá, như vậy là dạy cho họ kiêu ngạo. Chúng tôi sẽ chứng tỏ
cho họ lấy rằng họ yếu đuối họ chỉ là những đứa trẻ đáng thương, nhưng
hạnh phúc của trẻ thơ ngọt ngào hơn bất cứ thứ hạnh phúc nào. Họ sẽ trở
nên nhút nhát, sẽ ngước mắt nhìn chúng tôi và nép vào chúng tôi như gà
con nép dưới cánh gà mẹ. Họ sẽ ngạc nhiên về chúng tôi; khiếp sợ chúng
tôi, tự hào vì chúng tôi hùng mạnh và thông minh đến độ dẹp yên cả một
bầy súc vật cuồng loạn hàng bao nhiêu triệu như thế. Họ sẽ bủn nhủn run
sợ trước cơn giận của chúng tôi, trí tuệ họ đâm ra nhút nhát, mắt họ sẽ đẫm
lệ như đàn bà trẻ con, nhưng chỉ cần chúng tôi vẫy tay một cái là cũng dễ
dàng như thế, họ trở nên vui vẻ tươi cười, vui sướng hớn hở và hát bài ca
hạnh phúc của trẻ con. Phải, chúng tôi sẽ bắt họ làm việc, nhưng những lúc
rảnh rang, chúng tôi sẽ làm cho cuộc sống của họ như một trò chơi trẻ con,
hát hỏng, đồng ca, nhảy những điệu vũ hồn nhiên. Ồ, chúng tôi cũng cho
phép họ phạm tội nữa, họ yếu đuối và bất lực, và họ sẽ yêu mến chúng tôi
như con trẻ yêu cha mẹ, vì chúng tôi cho phép họ phạm tội. Chúng tôi sẽ
nói với họ rằng mọi tội lỗi đều chuộc được, miễn là nó được chúng tôi cho
phép. Chúng tôi cho phép họ phạm tội vì chúng tôi yêu họ, và chúng ta sẽ