ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 508

và trên nóc vòm, tia nắng chiếu qua ô cửa sổ hẹp rọi xuống chúng tôi, khói
hương cuộn sóng bốc lên tan ra trong ánh nắng. Tôi cảm động nhìn cảnh
tượng ấy và lần đầu tiên trong đời, tâm hồn tôi tiếp nhận một cách có ý
thức hạt giống đầu tiên của Lời Chúa. Một thiếu niên ra giữa nhà thờ, hai
tay cầm cuốn sách rất lớn, lớn đến nỗi lúc ấy tôi có cảm giác trong thậm chí
cậu ta phải khó nhọc mới cầm nổi, cậu ta để sách lên giá; mở ra đọc, và khi
ấy bỗng nhiên lần đầu tiên tôi hiểu được điều gì, lần đầu tiên trong đời tôi
hiểu người ta đọc gì trong nhà thờ. Ở đất Utx có một người công chính và
kính tín, ông ta giàu lắm, có cơ man nào là lạc đà, cừu và lừa, con cái ông
ta vui chơi giải trí, ông ta rất yêu chúng, cầu Chúa Trời cho chúng: chúng
có thể phạm lỗi do chơi bời. Một hôm quỷ lên hầu Chúa Trời cùng với các
con Chúa Trời và nói với Chúa rằng nó đã đi khắp mặt đất và dưới đất "Thế
người có thấy kẻ tôi tớ của ta là Iov không?" - Chúa Trời hỏi nó. Chúa Trời
trỏ kẻ tôi tớ vĩ đại thánh thiện của mình, khoe với quủ. Quỷ mỉm cười khi
nghe những lời đó của Chúa: "Xin hãy trao hắn cho tôi, rồi Ngài sẽ thấy kẻ
tôi tớ của Ngài oán trách và nguyện rủa danh Ngài". Thế là Chúa Trời trao
cho quý con người công chính mà Ngải rất mực yêu quý, quỷ sát hại con
cái ông ta, gia súc của ông ta, làm tiêu tan hết tài sản giàu có của ông ta,
mọi cái phút chốc tiêu tan hết như bị sét danh. Iov xé quần áo gieo mình
xuống đất và la gào: "Tôi trần trụi lọt khỏi lòng mẹ, tôi sẽ lại trần trụi trở về
đất bụi. Chúa cho, Chúa lại lấy đi. Tôi ngợi khen danh Chúa từ nay cho đến
trọn đời!". Thưa các cha và các thầy, xin miễn thứ cho những giọt nước mắt
lúc này của tôi, bởi vì cả thời thơ ấu của tôi dường như lại hiện lên trước
mắt tôi, lúc này tôi lại như hồi lên tám, lại như hồi ấy tôi cảm thấy ngạc
nhiên, bối rối và vui sướng. Hồi ấy trí tưởng tượng của tôi xúc động ghê
gớm: nhưng con lạc đà, quỷ Sa tàng nói năng với Chúa Trời như thế, Chúa
Trời để mặc cho kẻ tôi tớ của mình chịu khốn khổ, và kẻ tôi lớ của Ngài
kêu lên: "Tôi ngợi khen danh Chúa, thì Chúa hành tội tôi", - rồi cả tiếng hát
kinh êm nhẹ, ngọt ngào trong nhà thờ: "Mong sao lời cầu nguyện của con
được chấp nhận", và khói lại bốc lên từ bình hương của linh mục và những
con chiên quỳ gối cầu nguyện! Từ đó, - thậm chí hôm qua tôi còn lấy cuốn
sách ấy ra, - tôi không thể đọc thiên truyện thánh ấy mà không rơi lệ. Vĩ đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.