biết tại sao Mitia gọi người nông dân lái buôn Gorskin là Liagavyi, Cha
thấy nhất thiết phải giải thích cho Mitia biết rằng người ta có gọi ông ta là
Liagavyi thật đấy, nhưng tên ông ta không phải là Liagavyi, gọi ông ta bằng
cái tên ấy thì ông ta giận lắm, nhất thiết phải gọi ông ta là Gorskin. "không
thì không dàn xếp được việc gì với ông ta đâu, mà ông ta chẳng buồn nghe
nữa kia", - Cha kết luận.
Mitia hơi ngạc nhiên và giải thích rằng chính Xamxonov gọi ông ta như
thế. Nghe nói vậy, Cha lập tức lảng chuyện, tuy rằng Cha sẽ làm được một
việc tốt nếu như Cha giải thích cho Dmitri Fedorovich biết điều phóng đoán
của mình: Xamxonov đã đích thân xui chàng đến gặp một tay như Liagavyi
thì phải chăng vì lý do gì đó lão muốn bày trò giễu cợt và hẳn là chẳng có
gì tốt lành? Nhưng Mitia chẳng có thời giờ bận tâm đến "những chuyện vặt
vãnh như thế". Chàng vội vã bước đi, chỉ khi đã đến Xukhoi Poxioloc,
chàng mới nhận ra rằng hai người đã đi không phải một dặm hay dặm rươi,
mà chắc chắn là ba dặm; chàng bực tức nhưng nín nhịn. Họ vào nhà người
gác rừng, chỗ quen biết của Cha đạo, ở phần nửa căn nhà, còn Gorskin ở
phần nửa sạch sẽ bên kia, cách nhau gian phòng ngoài. Họ vào gian nhà
sạch sẽ ấy và thắp cây nến mớ. Gian nhà được sưởi rất nóng. Trên chiếc
bàn gỗ thông có cái ấm xamôva đã tắt, cạnh đấy là cái khay với mấy cái
chén, một chai rhum đã uống cạn, một chai vodka uống dở và một mẩu
bánh mì lúa mạch ăn còn thừa. Bản thân ông khách nằm sõng sượt trên
chiếc ghế dài, bộ quần áo mặc ngoài vo tròn gối dưới đầu, ông ta ngáy như
kéo bễ. Mitia băn khoăn. "Tất nhiên phải đánh thức ông ta dậy: việc của ta
quá quan trọng, ta rất vội, ta phải trở về hôm nay, - Mitia lo lắng". Nhưng
cha đạo và người gác rừng vẫn im lặng, không tỏ ý gì. Mitia đến gần và bắt
đầu lay gọi, lay gọi thật lực, nhưng ông ta không thức tỉnh. "Ông ta say, -
Mitia quyết định, nhưng ta biết làm thế nào được trời ơi, ta biết làm thế nào
được!". Bỗng nhiên, sốt ruột điên người, chàng giật cây giật chân người
đang ngủ, lay đầu ông ta, xốc ông ta dậy, đặt ngồi lên ghế, tuy nhiên cổ