ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 660

Fedor Pavlovich lùi xa cửa sổ. "óng già nhìn ra cửa sổ trông ngóng cô
nàng, như vậy là nàng không có ở đây: cớ gì ông ấy nhìn vào bóng tối?…
nghĩa là đang sốt ruột điên lên đây?". Mitia lập tức nhao tới và lại nhìn vào
cửa sổ. Ông già đã ngồi bên bàn, nom buồn thỉu buồn thiu. Cuối cùng ông
chống khuỷu tay, bàn tay phải áp vào má. Mitia hau háu quan sát.
"Ông già chỉ có mỗi một mình, một mình! - Chàng lặp lại. - Nếu có nàng ở
đấy thì vẻ mặt ông đã khác". Lạ lùng thay: việc nàng không có ở đây bỗng
lại làm cho lòng chàng sôi lên một nỗi bực tức vô lý, kỳ quặc. "Không phải
ta bực vì nàng không có mặt ở đây, - Mitia nhận định và tự trả lời liền - mà
bởi vì ta không thể biết chắc nàng có đây hay không?". Sau này chàng nhớ
lại rằng lúc ấy trí óc chàng sáng sủa lạ thường và chàng cân nhắc mọi việc
hết sức tỉ mỉ nắm bắt từng nét nhỏ. Nhưng nỗi buồn phiền vì không biết
chắc và sự phân vân tăng nhanh lạ thường trong lòng chàng. "Rút cục thì
nàng có đây hay không có đây?" - chàng tức sôi lên. Bất thình lình chàng
cả quyết đưa tay gõ khe khẽ vào khung cửa sổ. Chàng gõ theo quy ước của
ông già với Xmerdiakov: hai tiếng thong thả, tiếp đến ba tiếng mau: túc-
túc- túc, nghĩa là "Grusenka đã đến". Ông già giật mình, ngẩng đầu lên,
đứng phắt dậy, đâm bổ đến cửa sổ. Mitia lùi vào bóng tối, Fedor Pavlovich
mở cửa và thò cả đầu ra ngoài.
- Grusenka, em đấy ư? Có phải em đấy không? - ông nói bằng giọng gần
như thì thầm, run run. - Em ở đâu đấy, mẹ tôi ơi, thiên thần bé bỏng của tôi,
em ở đâu đấy? - ông già xúc động ghê gớm, thở hổn hển.
"Ông ấy có mỗi một mình!" - Mitia quyết định.
- Em ở đâu đấy? - ông già lại lớn tiếng gọi và thò hẳn đầu lẫn vai ra ngoài,
nhìn bốn phía, bên phải và bên tôi, - lại đây! Tôi đã có sẵn quà tặng em rồi,
lại đây, tôi sẽ cho xem!…
"Ông già nói về cái phong bì đựng ba ngàn rúp đấy", - Mitia thoáng nghĩ.
- Kìa, em ở đâu đấy?… Hay ở bên cửa ra vào? Tôi mở ngay đây…
Ông già suýt nhào ra khỏi cửa sổ, nhìn về phía bên phải, phía có cửa ra vào
vườn, cố nhìn kỹ trong bóng lối. Chắc chỉ giây lát nữa là ông sẽ chạy ra mở
cửa lớn, không chờ Grusenka đánh tiếng trả lời. Mitia đứng nhìn ở phía
bên, không động đậy. Cả khuôn mặt trông nghiêng đáng ghét của ông già,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.