lưng và chân phải đau không thể chịu nổi. Nhưng lão chợt nhớ ra rằng lúc
tối chưa khoá cửa vườn. Lão là con người chu đáo và cẩn thận từng ly từng
tí, con người của trật tự được quy định một lần cho mãi mãi và của thói
quen nhiều năm. Khập khiễng và oằn oại vì đau, lão xuống bậc tam cấp và
đi về phía vườn. Đúng là cửa vườn mở toang. Lão bước vào vườn như cái
máy: có lẽ nào mường tượng ra hay quả thật đã nghe thấy một âm thanh gì
đó, nhưng khi nhìn về phía bên trái, lão thấy cửa sổ buồng chủ bỏ ngỏ,
không thấy ai ở đấy, chẳng có ai ngó ra. "Tại sao cửa sổ mở, bây giờ không
phải là mùa hè!". Grigori nghĩ và bất thình lình, đúng lúc ấy, trước mặt lão
có cái gì khác thường động đậy trong vườn. Hình như có một người chạy
qua trong bóng tối, cách lão chừng bốn chục bước, lướt đi rất nhanh như
cái bóng.
"Trời ơi!"
Grigori thốt lên, choáng người, quên cả đau ngang lưng, lao lên chặn đường
kẻ đang chạy. Lão băng lối tắt, rõ ràng lão thuộc đường trong vườn hơn kẻ
kia. Kẻ đó chạy về phía nhà tắm, vòng ra phía sau, nhảy lên tường…
Grigori vẫn dõi nhìn, không để mất hút và cắm đầu chạy. Lão chạy đến
chân tường, đúng lúc kẻ kia đã leo lên. Grigori điên tiết gào lên, xông tới,
hai tay túm chặt lấy chân kẻ kia.
Đúng rồi, linh cảm không đánh lừa lão, lão nhận ra hẳn, chính hắn, "thằng
hung đồ giết cha".
- Thằng giết cha! - Lão già hét toáng lên, nhưng chỉ kịp hét lên câu đó thôi;
lão bỗng gục xuống như bị sét đánh. Mitia lại nhảy xuống vườn, cúi xuống
xem lão bị đánh thế nào. Tay Mitia cầm chiếc chày đồng, như cái máy
chàng quăng nó xuống cỏ. Cái chày rơi cách Grigori hai bước, nhưng
không rơi xuống cỏ, mà ở trên lối đi, chỗ dễ thấy nhất.
Trong mấy giây, chàng nhìn lão già nằm trước mắt chàng. Đầu lão già đẫm
máu; Mitia đưa tay sờ. Sau này chàng nhớ rõ ràng lúc ấy chàng rất muốn
"biết chắc" chàng có đánh vỡ sọ lão già không, hay chỉ làm lão ngất đi thôi.
Nhưng máu chảy xối xả, tia máu nóng hổi thoáng chốc đã tưới đẫm những
ngón tay run rẩy của Mitia. Chàng nhớ mình đã rút trong túi ra chiếc mùi
xoa mới trắng tinh mà chàng mang theo khi đến nhà bà Khokhlakova và ấp