đấy. Địa ngục rên rỉ vì nghĩ rằng bây giờ sẽ không còn những kẻ tội lỗi
xuống đây nữa. Khi đó Chúa Trời nói với Diêm Vương: "Đừng rền rĩ, hỡi
địa ngục, vì từ nay sẽ có đủ các loại công khanh, quan lại, quan toà và bọn
nhà giàu xuống đây, và địa ngục sẽ lại đầy ắp kẻ tội lỗi như ngàn đời nay,
cho đến khi nào ta trở lại lần nữa". Đúng như thế, Ngài nói đúng như thế…
- Truyền thuyết dân gian, hay tuyệt! Quất con bên trái, Andrei!
- Thế đấy thưa ông, địa ngục dành cho những kẻ đó, - Andrei quất con ngựa
bên trái, - còn về ông thì thưa ông, chúng tôi coi ông vẫn chỉ như đứa trẻ
nhỏ… Chúng tôi rất mực tôn linh ông… Và tuy ông hay nổi giận, quả có
thể, thưa ông, nhưng Chúa tha thứ cho ông vì anh tính ông chất phác.
- Thế còn anh, anh có tha thứ cho tôi không, Andrei?
- Tôi làm sao phải tha thứ cho ông, ông chẳng làm gì tôi cả.
- Không, thay cho tất cả mọi người, một mình anh cho tất cả mọi người,
ngay bây giờ, lúc này, ở đây, trên đường, anh có tha thứ cho tôi hay không?
Nói đi, hỡi tâm hồn bình dân kia!
- Ôi thưa ông! Đánh xe cho ông thật đáng sợ, ông nói chuyện đến là kỳ lạ…
Nhưng Mitia không để ý nghe. Chàng chỉ cầu nguyện với vẻ kích động cực
độ và ngơ ngẩn làm bẩm một mình:
- Lạy Chúa, xin chấp nhận tôi trong cả sự phi pháp của tôi, nhưng đừng
phán xét tôi. Xin cho tôi tránh khỏi sự phán xét của Chúa… Đừng phán xét
tôi, vì tôi đã tự lên án mình rồi; đừng có phán xét tôi, vì tôi yêu Chúa! Tôi ti