- Vô can! Tôi có tội làm đổ máu người khác, máu một ông già khác nhưng
không phải máu bố tôi. Tôi khóc thương ông già! Tôi đã giết chết ông già,
giết chết, đánh gục… Nhưng thật khốn khổ nếu vì thế mà bị buộc tội về
một vụ đổ máu khác, một vụ đổ máu ghê rợn mà tôi không liên can gì… Sự
buộc tội ghê sợ, thưa các ông, như búa tạ choang vào trán! Nhưng kẻ nào
giết bố tôi, kẻ nào giết? Kẻ nào có thể giết, nếu không phải là tôi? Phép lạ,
điều vô lý, không thể có được!…
- Đúng kẻ có thể giết là… - Viên dự thẩm lên tiếng, nhưng biện lý Ippolit
Kirinlovich (phó biện lý, nhưng để cho gọn, chúng tôi gọi ông là biện lý),
đưa mắt trao đổi với viên dự thẩm, rồi nói với Mitia.
- Ông lo ngại vô ích về lão gia nhân Grigori Vaxilievich. Ông nên biết lão
vẫn còn sống, đã tỉnh lại, và mặcdù bị ông đánh trọng thương, theo lời khai
của lão và của ông bây giờ, nhưng lão chắc chắn sẽ sống, ít ra là theo ý kiến
của bác sĩ.
- Vẫn sống? Thế là lão vẫn sống! - Mitia bỗng la lên, đập hai tay vào nhau.
Gương mặt chàng rạng rỡ hẳn lên. - Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã làm phép lạ
cứu giúp con, một kẻ tội lỗi và gian ác, thể theo lời cầu nguyện của con!…
Vâng, vâng, đúng là theo lời cầu nguyện của tôi, tôi đã cầu nguyện suốt
đêm!… - Chàng làm dấu thánh ba lần. Chàng gần như ngạt thở.
- Thì chính lão Grigori ấy đã khai với chúng tôi những điều hết sức nghiêm
trọng về ông… - Viên biện lý nói tiếp, nhưng Mitia bật dậy ngay khỏi bàn.
- Xin một phút thưa các ông, vì Chúa xin cho tôi một phút thôi; tôi sẽ chạy
đến gặp nàng để xin lỗi!
- Lúc này thì không thể được! - Nikolai Parfenovich gần như rít lên và cũng
dừng phắt dậy. Mấy người đeo thẻ kim loại trên ngực ôm ghì lấy Mitia,
nhưng tự chàng cũng ngồi xuống ghế…
- Thưa các ông, thật tiếc quá! Tôi muốn gặp nàng chỉ một lát thôi tôi muốn
báo cho nàng biết máu đó đã được rửa sạch, máu đó suốt đêm qua đã giày
vò trái tim tôi, bây giờ tôi không phải là kẻ giết người! Thưa các ông, nàng
là vợ chưa cưới của tôi mà! - Chàng bỗng thốt lên bằng giọng hoan hỉ và
sùng kính, đưa mắt nhìn tất cả mọi người. - Ôi, tôi cảm ơn các ông! Ôi, chỉ
trong khoảnh khắc các ông đã làm tôi sống lại, đã hồi sinh cho tôi! Ông già