ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 78

Trên cỗ xe thuê quá cũ kỹ, long sòng sọc nhưng rộng rãi, thắng một cặp
ngựa già sắc hồng đốm xám, cách xe trước của Miuxov một quãng xa là
Fedor Pavlovich và con trai ông ta là Ivan Fedorovich. Dmitri Fedorovich
đã được báo cho biết giờ họp từ hôm trước nhưng đến muộn. Khách để xe
cạnh bức tường vây, ở khu vực nhà khách và đi bộ vào cổng tu viện. Trừ
Fedor Pavlovich, ba người còn lại hình như chưa bao giờ thấy một tu viện
nào, còn Miuxov, ba mươi năm nay có lẽ không bước chân đến nhà thờ.
Ông nhìn xung quanh với vẻ tò mò có phần cố ý tỏ ra hơi lỗ mãng. Nhưng
đối với người có óc quan sát như ông thì ngoài nhà thờ và những nhà phụ
cũng hết sức bình thường trong tu viện không còn cái gì đáng chú ý. Những
người đi lễ về sau cùng đang ra, vừa đi vừa cất mũ và làm dấu thánh.


Giữa đám bình dân cũng có những người thuộc tầng lớp cao hơn, hai ba bà
mệnh phụ một viên tướng rất già: tất cả bọn họ đứng ở nhà khách. Một đám
ăn mày lập tức vây lấy các vị khách của chúng ta, nhưng chẳng ai cho họ
cái gì. Riêng có Pietr Fomich Kalganov lấy trong ví tiền mười kopek, vội
vã và ngượng ngập - có trời biết tại sao lại như thế, giúi nhẹm cho một
người đàn bà, nói nhanh: "Chia đều cho tất cả". Những người cùng đi với
anh ta chẳng ai để ý đến chuyện đó, vì vậy anh ta chẳng cần gì phải ngượng
ngùng. Vậy mà thấy thế anh ta càng ngượng ngập hơn.


Nhưng có một điều kỳ lạ: đáng ra người ta phải chờ đón họ, thậm chí có lẽ
phải tỏ ra trịnh trọng một chút: một vị khách mới đây đã cúng cho tu viện
một ngàn rúp, người kia là một điền chủ giàu có bậc nhất có thể nói là bậc
học rộng tài cao mà tất cả các thầy tu phần nào lệ thuộc vào ông ta về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.