ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 565

– Cô ấy đã về nhà rồi...

– Thưa cậu, cô không về, thề có Chúa, cô không về!

– Nói láo. – Mitya quát. – Chỉ nom mày sợ hãi thế kia tao cũng biết cô

ấy đâu rồi!...

Chàng lao vọt ra ngoài. Fenya bị một phen hoảng sợ, vui sướng vì mình

thoát nạn một cách dễ dàng, nhưng nó hiểu rất rõ rằng chẳng qua là Mitya
không có thời giờ, chứ không thì nó điêu đứng với chàng. Nhưng lúc chạy
ra, chàng vẫn làm cho Fenya và bà lão Matryona ngạc nhiên vì một hành
động hết sức bất ngờ: trên bàn có một cái cối bằng đồng, trên cối đặt cái
chày nhỏ bằng đồng, dài chỉ một phần tư arsin, lúc chạy ra Mitya một tay
mở cửa, tay kia vơ lấy cái chày và đút vào túi bên, rồi biến luôn.

– Trời ơi, ông ta định giết ai đấy! – Fenya giơ hai tay lên.

IV

TRONG BÓNG TỐI

M

itya chạy đi đâu? Dễ biết thôi: “Nàng có thể ở đâu, nếu không phải là ở

nhà Fyodor Pavlovich? Ở nhà Samsonov ra, nàng chạy thẳng đến với ông
già, bây giờ thì rõ rồi. Mưu mô, lừa dối rõ rành rành...” Tất cả những ý nghĩ
ấy quay cuồng như lốc trong óc chàng. Chàng không chạy đến sân nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.