ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 563

vay, vì tôi yêu anh, tôi muốn cứu anh nên không cho vay, vì chỉ có mỗi một
việc cần cho anh mà thôi: hầm mỏ, hầm mỏ và hầm mỏ!...

– Ôi, đồ quỷ tha ma bắt!... Mitya bỗng gầm lên và đấm thật lực xuống

bàn.

– Chết chết! – Bà Khokhlakova sợ hãi kêu lên và nhào sang đầu kia

phòng khách.

Mitya nhổ bọt đánh toẹt một cái và rảo bước ra khỏi phòng, ra khỏi

nhà, ra đường, đi vào bóng tối. Chàng đi như người mất trí, tự đấm ngực
mình, đúng vào chỗ mà hai ngày trước chàng đã đấm vào đó trước mặt
Alyosha khi gặp em lần cuối cùng vào buổi tối trong bóng tối, trên đường.
Đấm ngực đúng vào chỗ ấy nghĩa là thế nào và như vậy chàng muốn nói gì,
tạm thời đấy vẫn là điều bí mật trên đời chưa ai biết, điều bí mật mà hôm ấy
chàng vẫn không hé lộ ngay cả với Alyosha, nhưng đấy là nỗi nhục nhã ê
chề của chàng, là sự bại vong và tự sát của chàng, chàng đã quyết định như
thế nếu như không xoay được ba ngàn rúp để trả Katerina Ivanovna và như
vậy là cất bỏ khỏi ngực mình, khỏi “chỗ ấy trên ngực” nỗi ô nhục mà chàng
vẫn đeo ở đấy và nó đè nặng lương tâm chàng. Tất cả những điều đó sau này
sẽ được nói rõ hết với bạn đọc, nhưng bây giờ, khi mà hy vọng cuối cùng
của chàng đã tan biến, con người cường tráng như thế vừa rời khỏi nhà bà
Khokhlakova được mấy bước đã nước mắt chan hòa như đứa trẻ. Cứ như
thế, chàng ra quảng trường và bỗng cảm thấy mình xô toàn thân vào một vật
gì. Có tiếng rú thất thanh của một bà già suýt bị chàng xô ngã.

– Trời ơi, suýt nữa thì làm chết người ta! Đi gì mà cứ đâm bừa đi thế,

thằng ôn dịch kia!

– Kìa, bà đấy ư? – Mitya kêu lên khi nhận ra bà già trong bóng tối. Đấy

chính là người đầy tớ già hầu hạ Kuzma Samsonov mà hôm qua Mitya hết
sức để ý đến bà ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.