ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 220

– Con sẽ đến.

– Khi đến thì hãy làm ra vẻ tự con đến thăm ba. Đừng nói với ai rằng

ba bảo con đến. Chớ hở ra với Ivan.

– Vâng, được ạ.

– Tạm biệt, thiên thần của tôi, ban nãy con che chở cho ba, suốt đời ba

sẽ không quên. Ngày mai ba sẽ nói với con một điều... nhưng phải suy nghĩ
đã...

– Bây giờ ba cảm thấy trong người thế nào?

– Ngày mai, ngày mai ba sẽ dậy và đi lại được, sẽ hoàn toàn khỏe

mạnh, hoàn toàn khỏe mạnh, hoàn toàn khỏe mạnh!...

Khi đi qua sân, Alyosha gặp anh Ivan ngồi trên chiếc ghế dài cạnh cổng

và đang dùng bút ghi ghi cái gì vào quyền sổ tay. Alyosha nói với anh rằng
ông già đã thức giấc và tỉnh táo, ông cho phép anh về ngủ đêm ở tu viện.

– Alyosha, sáng mai tôi sẽ rất vui lòng gặp lại chú. – Ivan nhổm dậy,

nói một cách niềm nở, sự niềm nở đó hoàn toàn bất ngờ đối với Alyosha.

– Ngày mai tôi sẽ đến nhà bà Khokhlakova. – Alyosha trả lời. – Ngày

mai có lẽ tôi cũng sẽ đến Katerina Ivanovna, nếu như bây giờ tôi không gặp
được...

– Bây giờ chú vẫn còn đến Katerina Ivanovna à? Để “gửi lời chào, gửi

lời chào” chứ gì? – Ivan bỗng mỉm cười. Alyosha bối rối.

– Hình như tôi đã hiểu được qua những lời buột thốt lên ban nãy và qua

một số điều trước đây. Chắc hẳn anh Dmitri nhờ chú đến cô ấy và nói lại
rằng anh... ờ, tóm lại là “chào chia ly” chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.