ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 276

– Mẹ làm sao thế, mẹ yêu quý?

– Chao ôi, cái thói nhõng nhẽo ấy của con Liza, cái tính khí thất thường

ấy, cái bệnh ấy của con, cái đêm khủng khiếp ấy mà con lên cơn sốt, cái ông
Herzenstube khủng khiếp ấy mà cả đời ta cứ phải luôn luôn nhờ đến, cả đời
cứ phải luôn luôn nhờ đến! Cuối cùng là mọi chuyện, mọi chuyện... Kể cả
cái phép lạ ấy! Ôi phép lạ ấy làm tôi kinh ngạc, bàng hoàng xiết bao, Alexey
Fyodorovich thân mến! Lại tấn bi kịch hiện đang diễn ra trong phòng khách
nữa, tấn bi kịch mà tôi không thể chịu đựng nổi, tôi tuyên bố trước với anh
như vậy đấy. Có lẽ là hài kịch, chứ không phải là bi kịch. Này anh, trưởng
lão Zosima còn sống được đến mai chứ, còn sống được chứ? Trời ơi, tôi làm
sao thế này? Cứ chốc chốc tôi lại nhắm mắt và thấy rằng tất cả những cái đó
là vô lý, vô lý hết.

– Tôi khẩn khoản xin bà. – Alyosha bỗng ngắt lời. – Cho tôi một miếng

vải sạch để tôi băng ngón tay. Ngón tay tôi bị một vết thương nặng và bây
giờ đau ghê lắm.

Alyosha tháo băng ngón tay bị cắn. Tấm khăn đẫm máu. Bà

Khokhlakova kêu lên, nhắm mắt lại.

– Trời ơi, vết thương ghê quá, khủng khiếp!

Vừa nhìn thấy ngón tay Alyosha qua khe cửa, Liza lập tức đẩy tung cửa

ra.

– Vào đây, vào đây với em. – Cô kêu lên bằng giọng khẩn nài gần như

ra lệnh. – Bây giờ chấm dứt mọi chuyện ngu ngốc đi! Trời ơi, vậy mà anh cứ
đứng mãi chẳng nói gì là làm sao? Khéo anh ấy mất hết máu đấy, mẹ ạ! Vừa
rồi anh ở đâu, làm sao đến nỗi này? Nước, lấy nước đi đã! Cần rửa vết
thương, ngâm tay vào nước lạnh cho hết đau, và cứ để thế. Cứ để như thế...
Lấy nước ngay mau mau lên, đựng vào cái chậu rửa cốc chén. Mà nhanh
nhanh lên. – Cô gái dứt lời một cách nóng nảy. Cô sợ hãi, vết thương của
Alyosha làm cô kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.