ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 281

– Kìa, mẹ! Mẹ cứ đi một mình đi, anh ấy chưa thể đi ngay bây giờ đâu,

anh ấy còn đang đau lắm mà.

– Không đau chút nào cả, tôi đi được... – Alyosha nói.

– Sao! Anh đi à? Anh mà lại như thế ư? Lại thế kia ư?

– Có sao đâu? Xong việc ở đấy là anh lại tới đây và chúng ta lại tha hồ

nói chuyện. Anh rất muốn mau mau gặp Katerina Ivanovna, bởi vì dù sao thì
hôm nay anh rất muốn sơm sớm về tu viện.

– Mẹ ơi, mẹ đưa anh ấy đi ngay đi. Alexey Fyodorovich, gặp Katerina

Ivanovna xong anh khỏi nhọc công quay lại đây, cứ về thẳng tu viện đi, đấy
mới là con đường của anh! Tôi buồn ngủ rồi, suốt đêm qua không chợp mắt.

– Ô kìa, Liza, con chỉ đùa giỡn thôi, nhưng nếu con buồn ngủ thật thì

còn gì bằng? – Bà Khokhlakova kêu lên.

– Anh không biết làm sao mà... Anh sẽ ở lại đây ba phút nữa, thậm chí

năm phút, nếu em muốn. – Alyosha nói ấp úng.

– Thậm chí năm phút! Mẹ đưa anh ấy đi luôn đi mẹ, thật là con quái

vật!

– Liza, con điên rồi. Ta đi thôi. Alexey Fyodorovich, hôm nay nó đồng

bóng quá, tôi sợ làm nó bực tức. Ôi, phụ nữ mà bẳn tính thì thật là khốn khó,
Alexey Fyodorovich! Nhưng có lẽ quả thật nhờ có anh đến mà nó dễ ngủ.
Anh làm thế nào khiến nó dễ ngủ thế kia chứ, may mắn biết bao!

– Ôi, mẹ, mẹ nói dễ thương quá đi, con hôn mẹ cái nào, cảm ơn mẹ.

– Mẹ cũng hôn con, Liza. Này, anh Alexey Fyodorovich, – lúc đi ra bà

Khokhlakova thì thầm nói nhanh, giọng bí mật và trang nghiêm, – tôi không
muốn gợi ý gì cho anh, cũng không muốn vén tấm màn bí mật ấy, anh cứ
vào rồi tự anh sẽ thấy những gì diễn ra, thật là khủng khiếp, đấy là tấn hài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.