ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 294

một tháng nay chúng tôi chỉ mong muốn điều ấy và cầu cho cô ấy đoạn tuyệt
với Dmitri Fyodorovich của anh, vì anh ta không đếm xỉa đến cô ấy và
không yêu cô ấy, cầu mong cho cô ấy lấy Ivan Fyodorovich, chàng trai có
học và rất tốt, yêu cô ấy hơn hết thảy mọi thứ trên đời. Chúng tôi đã sắp đặt
một âm mưu, có lẽ chỉ vì thế mà tôi chưa đi khỏi đây...

– Nhưng chị ấy khóc, chị ấy lại bị xúc phạm kia mà! – Alyosha kêu lên.

– Đừng tin nước mắt đàn bà, Alexey Fyodorovich! Tôi luôn luôn chống

lại đàn bà trong trường hợp này, tôi về phe đàn ông.

– Mẹ ơi, mẹ làm hư anh ấy đấy. – Tiếng Liza lanh lảnh sau cửa.

– Không, tất cả là tại tôi, tôi có lỗi nhiều lắm! – Alyosha vẫn không

nguôi, anh nhắc lại, đau đớn hổ thẹn vì sự thất thố của mình, thậm chí hai
tay bưng mặt vì xấu hổ.

– Trái lại anh xử sự như một thiên thần, như một thiên thân, tôi sẵn

sàng nhắc lại điều đó nghìn vạn lần.

– Mẹ ơi, anh ấy làm gì mà lại như một thiên thần? – Lại tiếng Liza.

– Không hiểu sao khi nhìn tất cả những sự việc ấy, tôi bỗng tưởng

tượng rằng chị ấy yêu anh Ivan, – Alyosha nói tiếp, dường như không nghe
thấy tiếng Liza, – thế là tôi nói ra ý nghĩ ngu ngốc ấy... Bây giờ rồi sẽ ra sao!

– Nhưng với ai, với ai kia? – Liza la lên. – Mẹ ơi, mẹ làm con chết mất

thôi. Con hỏi mà mẹ không trả lời.

Lúc đó chị hầu phòng chạy vào.

– Tiểu thư Katerina Ivanovna khó ở... Tiểu thư khóc... lên cơn thần

kinh, vật vã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.