ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 342

– Tôi chỉ có thể cho cậu biết điều này thôi. – Smerdyakov dường như

chợt quyết định sau một lúc suy nghĩ. – Đôi khi tôi đến đây vì là chỗ hàng
xóm xưa nay mà, sao lại không lui tới kia chứ? Mặt khác, sáng sớm hôm
nay, Ivan Fyodorovich sai tôi đến nhà cậu Dmitri ở phố Ozyornaya, nhắn
miệng bảo cậu ấy thế nào cũng đến tiệm ở quảng trường cùng ăn bữa trưa.
Tôi đến, nhưng cậu Dmitri Fyodorovich không có nhà, lúc ấy là tám giờ.
“Ban nãy cậu ấy có về đây, nhưng đi rồi” – người cho thuê nhà báo tôi đúng
như vậy. Hình như họ dặn nhau như thế. Bây giờ có lẽ cậu ấy đang ngồi ở
tiệm với cậu Ivan Fyodorovich bởi vì cậu Ivan không về nhà ăn trưa, ông
Fyodor Pavlovich đã ăn một mình cách đây một giờ và bây giờ đã đi nằm.
Nhưng tôi khẩn khoản xin cậu đừng nói gì với cậu ấy về tôi và về việc tôi
tiết lộ với cậu, vì cậu ấy sẽ giết tôi chỉ vì một chuyện không đâu.

– Anh Ivan hẹn anh Mitya đến tiệm ăn hôm nay à? – Alyosha nói

nhanh, hỏi lại.

– Vâng, đúng thế.

– Ở tiệm Thủ Đô trên quảng trường phải không?

– Chính đó.

– Rất có thể! – Alyosha kêu lên, hết sức xúc động. – Cảm ơn anh,

Smerdyakov, tin này rất quan trọng, tôi sẽ đến đấy ngay.

– Cậu đừng lộ ra là tôi nói nhé. – Smerdyakov nói với theo.

– Ồ không, tôi vô tình tạt vào tiệm thôi, cứ yên tâm.

– Cậu đi đâu thế, để tôi mở cửa rào cho cậu. – Maria Kondratievna nói

to.

– Không, lối này gần hơn, tôi lại vượt qua rào thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.