Pan Wróblewski ngất ngưởng tới gần bàn, đứng đón lấy cốc rượu của
mình.
– Vì nước Ba Lan, mời các ngài! – Mitya nâng cốc, reo lên.
Cả ba cùng uống. Mitya vơ lấy cái chai và lại rót ba cốc nữa.
– Bây giờ thì chúc mừng nước Nga, các ngài, chúng ta kết nghĩa anh
em.
– Rót rượu cả cho chúng tôi nữa chứ, – Grushenka nói, – tôi muốn
uống mừng nước Nga.
– Cả tôi nữa. – Kalganov nói.
– Tôi cũng muốn... uống mừng nước Nga thân yêu, bà già Nga phúc
hậu. – Maximov cười hi hi.
– Tất cả đều uống, tất cả. – Mitya reo lên. – Ông chủ quán, cho một
chai nữa!
Người ta đưa lên ba chai còn lại trong số Mitya đem tới. Mitya rót
rượu.
– Chúc mừng nước Nga! – Chàng lại tuyên bố. Tất cả đều uống, trừ hai
gã Ba Lan. Grushenka làm một hơi cạn cốc. Hai gã Ba Lan không đụng đến
cốc của mình.
– Sao lại thế, panowie? – Mitya kêu lên. – Sao các ông lại thế?
Pan Wróblewski cầm cốc, nâng lên và nói oang oang như lệnh vỡ:
– Chúc mừng nước Nga trong ranh giới từ năm 1772 về trước!
– Hay lắm! – Gã Ba Lan kia tán thành và cả hai cùng cạn cốc.