ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 626

– Anh hãy cút về cái nơi anh ở trước khi đến đây đi! Tôi sẽ bảo người

ta tống cổ anh ra ngay bây giờ và người ta sẽ tống cổ anh ra! – Grushenka
điên tiết la lên. – Tôi là một con ngu, vì đã năm năm tôi tự giày vò mình!
Nhưng không phải vì anh ta mà tôi tự giày vò mình, tôi tự giày vò vì căm
tức! Mà con người này hoàn toàn không phải là anh ta! Anh ta hồi ấy có như
thế đâu? Đây là ông bố của anh ta! Anh đặt làm bộ tóc giả ấy ở đâu vậy?
Người ấy là con chim ưng, còn đây là con vịt đực. Người ấy cười và hát cho
tôi nghe... Vậy mà tôi đã khóc hết nước mắt trong năm năm ấy, tôi là con
ngốc đáng nguyền rủa, tôi là con đàn bà hèn hạ, trơ trẽn.

Nàng vật mình xuống chiếc ghế bành và hai tay bưng mặt. Lúc ấy, ở

phòng bên trái vang lên tiếng đồng ca của các cô gái Mokroye rốt cuộc đã
đến đông đủ – một vũ khúc hùng tráng.

– Thật là khả ố. – Pan Wróblewski bỗng gầm lên. – Ông chủ, đuổi cổ

quân vô liêm sỉ ấy đi!

Chủ quán đã tò mò nghé nhòm ở cửa từ lâu, nghe tiếng quát tháo và

đoán chừng các vị khách cãi cọ nhau, lập tức ông ta vào phòng.

– Anh làm gì mà hét lên thế, rách họng rồi hả? – Ông ta nói với

Wróblewski, thái độ cục cằn đến khó hiểu.

– Đồ súc sinh! – Pan Wróblewski gào lên.

– Súc sinh hả? Thế vừa rồi anh chơi bài như thế nào? Tôi đưa cho anh

cỗ bài, anh đem giấu cỗ bài của tôi đi! Anh lấy cỗ bài có đánh dấu ra chơi!
về tội chơi bài gian như thế tôi có thể cho anh đi Siberia, anh biết đấy, cái trò
đó cũng chẳng khác gì làm bạc giả... – Ông ta tới gần đi văng, thọc ngón tay
vào khe giữa lưng đi văng và chiếc gối, lôi ra cỗ bài còn nguyên gói.

– Đây là cỗ bài của tôi, chưa bóc giấy bao ngoài! – Ông ta giơ lên cho

mọi người xem. – Tôi nhìn thấy anh ta nhét cỗ bài của tôi vào khe và tráo cỗ
bài của anh ta thay vào. Anh là thằng bịp bợm, chứ không phải là một pan!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.