ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 659

cũng rú như vậy và những cơn động kinh bao giờ cũng làm cho Marfa
Ignatyevna khiếp sợ, gây cho mụ cảm giác đau đớn, suốt đời như vậy.
Không bao giờ mụ quen được. Nửa thức nửa ngủ, mụ chồm dậy và gần như
mê man chạy hộc tốc sang buồng Smerdyakov. Trong buồng tối om, chỉ
nghe thấy người bệnh ngáy một cách đáng sợ và vội vã. Thế là Marfa
Ignatyevna la lên và gọi chồng, nhưng mụ chợt nhớ ra rằng lúc mụ trở dậy
thì hình như chồng không có trên giường. Mụ chạy về giường và lại sờ
soạng, nhưng quả thật giường trống không. Vậy là ông lão đã bỏ đi, đi đâu?
Mụ chạy ra bậc tam cấp và đứng đấy rụt rè gọi. Cố nhiên không có trả lời,
nhưng giữa bầu đêm thanh vắng, mụ bỗng nghe thấy ở đâu xa xa trong vườn
có tiếng rên rỉ. Mụ lắng nghe; tiếng rên rỉ lặp lại, và rõ là ở trong vườn.
“Trời ơi, nghe như tiếng kêu của Lizaveta Smerdyashchaya hồi ấy!” – ý nghĩ
thoáng hiện trong đầu óc rối loạn của mụ. Mụ rụt rè bước xuống bậc thềm
và thấy rõ cửa vườn bỏ ngỏ. “Đúng là ông lão nhà ta ở đấy”– mụ nghĩ, tới
gần cổng vườn và bỗng nghe rõ mồn một tiếng Grigory gọi mụ: “Marfa,
Marfa!”, tiếng gọi yếu ớt, rền rĩ, đáng sợ. “Lạy Chúa cứu vớt chúng con
khỏi tai họa” – Marfa Ignatyevna thì thầm và đâm bổ tới chỗ có tiếng gọi, vì
vậy mụ đã tìm thấy Grigory. Nhưng tìm thấy không phải ở chân tường, chỗ
lão bị đánh gục, mà cách tường khoảng hai chục bước. Về sau mới biết rằng
khi tỉnh lại, lão bò đi, chắc là bò rất lâu, mấy lần ngất đi, lại mê man bất
tỉnh. Mụ nhận thấy ngay người lão bê bết máu và lập tức mụ gào toáng lên.
Grigory khẽ lắp bắp một cách rời rạc: “Nó giết... giết cha... gào cái gì, đồ
ngốc... chạy đi, gọi...” Nhưng Marfa không chịu thôi, vẫn gào la và bỗng
nhiên, thấy cửa sổ phòng ông chủ để mở và sáng đèn, mụ chạy tới gọi
Fyodor Pavlovich. Nhưng nhìn vào cửa sổ, mụ thấy cảnh tượng khủng
khiếp: ông chủ nằm ngửa trên sàn, không động cựa. Tấm áo choàng sáng
màu và chiếc sơ mi trắng đẫm máu. Cây nến trên bàn soi rõ mồn một máu và
khuôn mặt người chết. Khiếp hãi tột độ, Marfa Ignatyevna chạy ra khỏi
vườn, mở then cổng, cắm đầu chạy ra sau nhà sang bà hàng xóm Maria
Kondratievna. Bà hàng xóm cùng cô con gái bà ta đã đi ngủ, nhưng tiếng
đập cửa dồn dập, điên cuồng và tiếng la thét của Marfa Ignatyevna khiến họ
thức giấc và đâm bổ đến cửa sổ. Marfa Ignatyevna la khóc, kể lể một cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.